Chương 54: Thoát thân

815 108 6
                                    

"Sóng xung kích... cuồng nộ!!!"

Rầm!

Phịch!

Tay đô con ngã vật xuống đất sau cú đấm cực mạnh cộng với lực sóng xung kích của tôi trong lòng bàn tay. Bị một đòn như thế vào chính mặt, hắn ta không ngất mới lạ.

- Hộc... Hộc... Todoroki... Mau đi tiếp!

Tôi gọi Todoroki_cậu ấy cũng vừa hạ gục một tên xong liền quay gót chạy theo tôi, chúng tôi tiếp tục chạy men theo đường hành lang. Cứ thế này không ổn, quân địch quá đông đi, khéo chưa kịp chạy ra ngoài thì chúng tôi đã ngắc nghẻo ở đây mất rồi.

- Các ngươi đừng hòng đi qua!

Lại thêm một tốp 5, 6 tên nữa nhưng lần này bọn chúng không lao lên tay không như thường mà thay vào đó tên nào cũng cầm lấy một khẩu súng hướng thẳng tới chúng tôi!

- Nguy to! Todorokiiii!!!

Tôi chợt nhận ra điều nguy hiểm rồi vội vàng quay người túm lấy Todoroki vác lên vai mình, dồn sóng xung kích xuống chân tạo lực đẩy cơ thể lên. Tôi nhảy vút lên vách tường bên cạnh rồi tiếp tục nhảy sang tường đối diện tránh kịp thời đợt xả súng, thực hiện toàn bộ đúng những gì anh Yui đã dạy tôi. Todoroki cũng nhịp nhàng phối hợp với tôi, ngay khi tôi nhảy lên vách tường tránh đường đạn cậu đã lập tức tạo băng đóng chặt lại những tên kia lại khiến bọn chúng không tài nào xả thêm đạn được nữa! Đáp phịch xuống nền đất sau khi nhảy qua được đám người kia, lúc này tôi mới thả Todoroki trên vai xuống, vừa thả xong liền vội vàng giục cậu chạy!

- Mau chạy Todoroki!

- À... Ờ...

Lơ ngơ đáp như vậy rồi Todoroki lại chạy theo tôi, chạy mãi cả một đoạn hành lang dài chúng tôi mới tới được sảnh. Vừa bước chân vào sảnh phát Todoroki không nói không rằng hướng tới thẳng Kaminari bắt lấy rồi tiếp tục quắp đuôi chạy trốn trước ánh mắt hiếu kì của các khách hàng! Tôi lần nữa lấy đà bật nhảy lên nhằm hướng tới cánh cửa sổ đằng trên kia, nếu tôi đập vỡ nó thì sẽ tạo lối thoát ra ngoài sẽ giúp cả nhóm chạy trốn an toàn hơn. Nghĩ vậy bàn tay tôi đã lăm le nắm đấm sẵn sàng cho cú tiếp theo nhưng ngay khi gần tới nơi một bóng đen đột ngột vụt tới trước mắt tôi đạp mạnh tôi lại xuống mặt đất. Tôi nhìn nhanh được đó là nữ sát thủ_một trợ thủ đắc lực của chủ quán bar này, tay cô ta đang lăm le bóp cò súng chĩa vào tôi, tôi giật mình lập tức đổi thế đánh lệch tay cầm súng của cô ta chệch hướng ra khỏi bản thân!

Pằng!

Tiếng súng nổ vang lên ngay bên tai trái tôi, tôi rùng mình, trừng mắt với nữ sát thủ trước mắt tôi bặm môi đánh trả. Cô ta cũng võ công cao cường đấy nhưng khi đỡ những đòn đánh của tôi cô ta đã không ngờ rằng mỗi đòn đánh đều có kèm sóng xung kích dội vào người cô ta làm cô ta chậm hẳn đi. Nhận thấy ngay dấu hiệu của cô ta đang bị chậm đi tôi nhanh chóng bất ngờ tạo ra một cú nổ to vào thẳng mặt cô ta khiến cô ta phải choáng rồi ngay sau đó xoay người tung thẳng vào mặt cô ta một cú cước tròn đẹp mắt khiên ả ngất ngay tại chỗ mà ngã ra nền đất lạnh cóng. Tôi thở không ra hơi, lảo đảo cố đứng vững sau tác dụng phụ của kosei xung kích, mệt quá! Tôi bây giờ không chắc mình có đủ sức nhảy qua cánh cửa sổ kia được không nữa!? Hai chân tôi đều đang run rẩy không chịu ngừng, tôi khó chịu vỗ đồm độp vào hai chân như mắng mỏ chúng nó đừng run nữa! Tôi chỉ cần một cú nhảy nữa thôi! Cả nhóm gần tới lối thoát ra lắm rồi!

[ ĐỒNG NHÂN BNHA] Nữ anh hùng mang tên một loài hoa. (DROP)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ