Thấm thoát cũng đã 10 năm trôi qua. Hai cô gái bé nhỏ giờ đây đều trở thành những thiếu nữ đến lúc bung toả hương hoa của mình.
Công chúa Kim Mẫn Châu đẹp nghiêng nước nghiêng thành, thông minh sắc sảo, cầm kì thi họa đều xuất sắc. Người trong cung ai cũng quý mến nàng nhờ tấm lòng ấm áp, vị tha. Với thân phận là công chúa của một nước, Mẫn Châu đang làm rất tốt chức trách của mình.
Thái y Kim Thái Nguyên tài giỏi xuất chúng, không những thành thạo y thuật mà mọi lĩnh vực khác đều có thể làm chủ. Đã giỏi mà còn xinh đẹp và tốt tánh nên cô hết sức được ngưỡng mộ và kính trọng. Trong cung hay khắp thiên hạ, ai ai đều cũng phải nghe qua cái tên Kim Thái Nguyên.
Sau khi kết thúc một ngày dài ở thái y viện, Thái Nguyên định bụng về thẳng phòng của mình. Nhưng trên đường đi thì bị các "fan hâm mộ" giữ lại.
"Kim thái y, ngài xem giúp em chỗ này với! Em nghĩ là mình bị gì rồi!"
"Kim thái y xem cho em nữa. Cả ngày nay cứ bứt rứt, khó chịu thế nào ấy!"
"Kim thái y, của em nghiêm trọng hơn. Xem cho em trước đi!"
Khắp hành lang náo nhiệt tiếng kêu réo của đám cung nữ. Họ tranh nhau giành được sự chú ý của Thái Nguyên khiến cô sầu não vô cùng. Không hiểu sao đám người này chiều nào cũng có thể kiếm cớ đến làm phiền cô như thế này được chứ?
"Kim thái y, công chúa truyền lệnh mời người đến ạ!"
Thái Nguyên nghe vậy như nắm được sợi dây ngoi lên khỏi đám bùn. Cô nhanh chóng bỏ lại đám cung nữ kêu réo ồn ào phía sau mà đến phòng của Mẫn Châu.
"Công chúa, người cần Nguyên có chuyện chi?" Thái Nguyên vén màn sang một bên, nhìn người trên giường đang uỷ khuất nhìn mình.
"Ta khó chịu lắm! Cực kì khó chịu!" Mẫn Châu khoanh tay, làm ra vẻ mặt hờn dỗi như muốn trách móc người lớn hơn.
"Vậy người cần liều thuốc đặc biệt có đúng không?"
Mẫn Châu chỉ đợi có thế rồi giang hai tay ra, đón Thái Nguyên vào lòng.
Thái Nguyên vuốt ve tấm lưng của Mẫn Châu như muốn xoa dịu những khó chịu của nàng. Thấy người trong lòng thả lỏng cơ thể liền thở phào nhẹ nhõm.
"Sao sáng nay dám rời đi mà không báo Châu một tiếng?" Mẫn Châu hờn dỗi nói, tay bóp nhẹ vào eo Thái Nguyên.
"Á! Tại Nguyên thấy Châu ngủ ngon quá nên không nỡ đánh thức chứ bộ! Nhưng Nguyên không quên thủ tục sáng sớm đâu!" Thái Nguyên phì cười dỗ người trong lòng. Hoá ra là dỗi cô vì dám bỏ rơi nàng.
"Nhưng Châu không thấy! Giờ làm lại đi!"
Mẫn Châu đưa mắt nhìn đối phương chờ đợi. Và người thật không phụ lòng nàng, liền kéo nàng vào một nụ hôn mãnh liệt như muốn giải toả nỗi nhớ tích tụ từ sáng đến giờ.
"Hết giận chưa, công chúa của Nguyên?"
Dứt khỏi nụ hôn, Thái Nguyên cạ mũi mình với mũi Mẫn Châu mà đùa nghịch khiến người trong lòng cười khúc khích.
BẠN ĐANG ĐỌC
2kim_truyền thái y
Fanfiction"người đâu, mau truyền thái y cho ta!" "công chúa, người cần gì ở một thái y như thần?" "ta cần tình yêu của ngươi, liều thuốc chữa bách bệnh của ta!" Start: 19/11/2019 End: 1/12/2019