Chương 3

551 80 11
                                    

Cậu bé với mái tóc rối mù và đôi mắt  màu đỏ đi dọc theo hành lang, bỏ qua hàng loạt ánh mắt ghen ghét đang hướng về phía bản thân qua những cánh cửa sổ trong suốt.

Gian phòng cuối, nơi sâu nhất, và cũng là nơi nguy hiểm nhất. Cậu ta chẳng mấy kiên kị, bật tung cửa phòng, nói:

"Tớ về rồi này!"

Ngay lập tức, cô bé với đôi mắt xanh lục treo lên môi nụ cười tươi tắn, đáp lại

"Chào mừng trở về, Rubino."

"Chào mừng trở về."  Không có sự tươi tắn như Smeraldo, cô bé sở hữu đôi mắt màu đại dương đang rút người một góc, hai tay ôm lấy quyển sách cũ.

"Coi nào, Zaffiro đừng có như thế nữa, cười lên đi mà." Smeraldo lao tới, dùng tay véo má cô bạn để tạo ra một nụ cười. Zaffiro cũng không phản kháng, mặc cho người kia muốn làm gì thì làm.

Rubino chứng kiến cảnh này, không nhịn được mà bật cười.

"Đóng cửa lại, và thay áo đi, chúng dơ rồi." Âm giọng nghiêm nghị vang lên kế bên, Rubino giật nãy mình. Gian phòng hiện tại có tới bốn người, nhưng không cần nói ra, cũng biết là người kia đang nói với cậu.

Bởi chỉ có cậu, là người duy nhất hiện tại vừa quay về sau 'việc đó'.

"Tớ biết rồi, đi ngay đây, đừng khó chịu thế chứ, Perla."

Rubino nói, rồi ngay lập tức vọt đi. Cậu bé mang đôi mắt trắng sữa hừ lạnh, quay lại chiếc giường của bản thân.

"Dừng lại nào, Smeraldo. Zaffiro sẽ không chịu nổi nữa đâu." Perla nói

Smeraldo bĩu môi tỏ vẻ không đồng ý, nhưng cũng buông tay. Cô bé với đôi mắt đại dương thoát nạn, liền gửi cho người kia một ánh mắt cảm kích.

Nhìn thấy Rubino trở ra với bộ quần áo mới, sạch sẽ, chân mày Perla mới giãn ra. Smeraldo có chút tinh nghịch, chạy tới gần, hỏi

"Ametista chưa về sao?"

"Lúc tớ rời khỏi vẫn chưa thấy cậu ấy. Hẳn là 'việc đó' có chút khó." Rubino đáp

Cùng lúc, cánh cửa một lần nữa được mở ra. Bước vào trong là cô bé mang đôi đồng tử màu tím. Giọng nói dịu nhẹ khiến người ta cảm thấy dễ chịu

"Nhắc tớ sao?"

"Ametista, mừng trở về."

Ametista cười nhẹ, cô di chuyển tầm nhìn xuống bộ quần áo trắng đã bị bẩn do 'việc đó', thở dài một cái.

"Tớ sẽ đi thay nó."

Không ai nói thêm gì.

Tất cả đều là những đứa trẻ, chúng không hề biết gì về nhau cho đến lần đầu gặp mặt ở nơi này.

Nhưng lại có một điểm chung. Chúng cảm thấy quá mệt mỏi với 'việc đó' và chán ghét cái thứ bẩn thỉu luôn bám lên người, cả mùi hương tanh tưởi của nó.

Chúng muốn thoát khỏi đây.

Những cái tên xuất phát từ đôi mắt, và bản thân xuất phải từ thế giới bên ngoài.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jun 16, 2020 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[ĐN KHR] Zaffiro AmeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ