Lãnh Thiên Sơ cáo lui phụ hoàng rời Ngự Thư Phòng về Thanh Loan Cung , không thấy người đâu , nàng gọi cung nữ đến " Phò Mã hắn đi đâu ?"
Cung Nữ quỳ trên mặt đất thân thể run , do Lãnh Thiên Sơ bài ra tràng khí quá lớn " Phò Mã được Nhị Công Chú thỉnh quá khứ "
Lãnh Thiên Sơ quay người vội dã rời đi biến mất khỏi trước cửa Thanh Loan Cung .
Cung Nữ khó hiểu nhìn theo Trưởng Công chúa vội vã rời đi " Công Chúa làm sau lại vội tìm phò mã , trong cung hai ngày nay ai không biết người công chúa yêu không phải phò mã "
——-
Lãnh Thiên Tinh cuối người xuống hôn môi nhỏ của Tiêu Ngọc như bị né tránh ghét bỏ nói " Ngọc , ngươi né không được " nàng cuối xuống hun ở cổ
Tiêu Ngọc thầm nghĩ , không phải nữ nhân này cũng liên quan đến đám sát thủ , ta đã không ẩn nhẫn , nếu có tiến tới ta chỉ có thể ra tay " Ngươi Mau buông bổn vương ra "
Cửa Điện mở ra , Lãnh Thiên Sơ nhìn đến trên giường Tiêu Ngọc Bị cấp trói , quần áo lộn xộn lộ ra ngực tính tế trắng nõn , Lãnh Thiên Tinh lại chỉ mặc nội y nằm trên người Tiêu Ngọc còn đang chiếm tiện nghi , nàng đi nhanh về phía giường , nắm lấy vai Lãnh Thiên Sơ kéo quăn bên giường .
Lãnh Thiên Tinh khó chịu , chưa nhìn ai lớn tiếng nói " Ai dám phá chuyện tốt của bổn cung "
Bộp
Lãnh Thiên Sơ giáng xuống một cái tát đánh Lãnh Thiên Tinh " Chuyện tốt của ngươi là dụ vỗ phu quân bản công "
Tiêu Ngọc hoàn hồn khẽ kêu "công chúa "
Lãnh Thiên Tinh ôm mặt cười lạnh nhìn Lãnh Thiên Sơ " Ngươi có xem hắn là phu quân không , ai không biết ngươi tâm sớm trao cho nam nhân khác , không bằng Hoàng Tỷ nhường cho muội "
Lãnh Thiên Sơ cởi trói cho Tiêu Ngọc , lôi người đi nghe Lãnh Thiên Tinh nói quay người lại , đôi mắt lạnh muốn viết người " Nam nhân bổn cung tự bổn cung định đoạt, bổn cung cảnh cáo ngươi không nên có ý với hắn lần sau không dể như vậy bỏ qua "
Lãnh Thiên Tinh nàng cố tình nói lớn cho Tiêu Ngọc nghe đến " nếu không phải vì Tề Vương ủng hộ ngươi làm gì chịu lấy hắn , hôn ước đã sớm huỷ "
Tiêu Ngọc lòng có chút mất mát , khó chịu , nàng còn thương hắn sao .
Lãnh Thiên Sơ chúng ý đến Tiêu Ngọc bắt động không tiếp tục đôi co , dẫn Tiêu Ngọc rời đi , đến ngự hoa viên nhìn lại , giọng trầm xuống nói " Ngươi coi lời bổn cung là gì "
Tiêu Ngọc ấm ức , thật nàng không nghĩ Nhị Công Chúa sẽ như thế , nàng không biết nói gì " Ta ..."
Lãnh Thiên Sơ nói tiếp " Nếu bổn cung không đến kịp , ngươi biết cái gì hậu quả " nàng bỏ đi
Tiêu Ngọc thở dài một hơi " Ta chiến này khó thoát " sau đó đi theo Lãnh Thiên Sơ rời Hoàng Cung , hồi công chúa phủ .
Lãnh Thiên Sơ , Tiêu Ngọc đi ngang nhau vào phủ đến trước đại sảnh , Lãnh Thiên Sơ nhẹ nhàn nói " Ngươi Cấp quỳ ở đây , bổn công không cho phép không được đứng dậy , cấm túc một tháng "
Tiêu Ngọc quỳ xuống , nghe cấm túc liền hướng Lãnh Thiên Sơ kêu rên " Công Chúa , đừng lại cấm túc ..." nhưng người không để ý đi mất
Cát Tường Cung
Lãnh Thiên Tinh đập nát đồ vật , từ trước giờ nàng chỉ xem nam nhân trò chơi , nhưng gặp Tiêu Ngọc thiếu niên thuần khiết ,từ lần đầu gặp nàng đã nhất kiến chung tình khó quên . Nếu không có Lãnh Thiên Sơ hắn đã của nàng , tất cả mọi thứ Lãnh Thiên Sơ có chỉ vì Trưởng Công Chúa nàng căm hận
Hắc Y Nhân quỳ xuống " Công chúa tìm thuộc hạ "
Lãnh Thiên Tinh nghiến răng lợi hại " cho ngươi nữa tháng sát Lãnh Thiên Sơ , nếu không thành công đem đâu văn lên "
Hắc y Nhân " Thuộc hạ rõ , không phụ lòng công chúa kì vọng "
BẠN ĐANG ĐỌC
(BH) Tiểu Vương Gia của Công Chúa
Mistério / SuspenseMột người là trưởng công chúa lạnh lùng cao quý ,được Hoàng Thượng hết sủng ái Một người là Tiểu Vương gia từ nhỏ được nuôi như một nam nhân Vì một lời hứa giữa tiên đế với Lão Vương Gia kéo hai người đến với nhau , liệu có nắm tay nhau đi đến hế...