CHƯƠNG 9: Mẹ, liêm sỉ của mẹ đâu rồi?

7.5K 208 7
                                    

Chương 9.

Hắn cũng có phản ứng tương tự như tôi, đơ một hồi sau đó nhanh chóng trả lời lại :

"Mẹ, tụi con còn nhiều thời gian mà, với cả Linh cũng..."

Bố tôi mắng mẹ tôi, nhưng mặt vẫn cười tươi :

"Em này, cứ để mọi thứ thuận theo tự nhiên, chúng nó mới ở với nhau có một ngày, làm sao mà nhanh thế được."

Tôi cuối cùng cũng đã hiểu những câu nói đầy ẩn ý đen tối đó. BỐ! MẸ! HAI NGƯỜI CÓ PHẢI BỐ MẸ RUỘT CỦA CON KHÔNG VẬY? Bố mẹ nhà mấy đứa bạn tôi luôn yêu thương, bảo vệ con mình từng li từng tí một, chỉ sợ tụi nó trày xước chỗ nào, nâng như nâng vàng, hứng như hứng kim cương. Còn bố mẹ tôi thì sao, sao họ thích đẩy con gái mình vào miệng hổ thế? Tôi gào thét trong lòng, nhưng ngoài miệng vẫn phải cười tươi lấy lòng, tôi có quá nhiều mục đích, hiện tại không thể gây chuyện với bố mẹ được. Tôi kéo đôi vợ chồng vào nhà :

"Thôi, bố mẹ vào nhà nghỉ ngơi, tắm rửa đi rồi còn ăn cơm."

Được cái bố mẹ tôi tư tưởng tiến bộ, trẻ hóa nên là cũng chẳng cấm đoán tôi gì mấy, rất hiểu tâm lí của tôi. Đấy là trước đó thôi, còn từ lúc tên hàng xóm kia sang ở nhà thì đã thay đổi rồi, họ đã thay lòng đổi dạ hết rồi. Hai vợ chồng cưới nhau cũng được mười tám, gần hai mươi năm trời rồi mà vẫn như cặp đôi mới cưới ý, chim chim, chuột chuột, tình cảm trước mặt tôi suốt ngày, hiện tại cũng không phải ngoại lệ. Bố tôi nắm tay mẹ tôi, giọng nói hết sức ấm áp, ngọt ngào :

"Mẹ nó mệt rồi, lên phòng nghỉ ngơi thôi nào."

Đó là câu trước, còn câu sau thì hết sạch cảm xúc, quay sang nhìn tôi nói tiếp :

"Cứ để cái Linh nó nấu cơm, nó lớn rồi, để nó làm cho quen đi."

Tôi? Tôi tròn mắt, có bao giờ bố mẹ tôi bắt tôi nấu cơm đâu mà tôi biết nấu. Tôi đau đầu nghĩ ngợi, cố lục soát hết trong kí ức mình xem bản thân đã biết nấu những món gì, một vài phút đồng hồ trôi qua, cuối cùng tôi cũng quyết định được món ăn mình sẽ nấu cho cả gia đình : gạo luộc, trứng đun sôi, món rau thì tôi ngâm nước rồi cho lên bếp nấu. Đó là tất cả những gì tôi biết. Nhưng đây là thời đại 4.0 sắp chuyển sang 5.0 rồi, Internet phát triển rồi, vì vậy tôi lên mạng, tra cách làm món trứng rán với hành để cho thực đơn thêm phong phú.

Tôi liền nhanh chóng sắn tay áo bước vào bếp chuẩn bị hóa thân vào vai nữ công gia chánh. Ơ, nhưng mà vào bếp thì thấy đồ ăn đã được chế biến sẵn trong các xoong, toàn món ngon, món nào cũng là món tôi thích, tôi nghi ngờ, quay ra sau thì thấy hắn đang dựa lưng vào tủ lạnh, nở một nụ cười tươi hơn cả hoa cứt lợn. Haizz, biết là cười đẹp rồi nhưng đừng có người không đúng lúc, đúng chỗ như vậy chứ, vô duyên hết sức.

Hắn nói :

"Cảm ơn tôi đi, tôi đã nấu giúp cậu rồi đấy."

"Ai cần cậu nấu cơ chứ."

Tôi hất mặt, tôi cũng có thể làm mà. Tôi ghét nhất là cái thể loại con trai thích thể hiện, cực ghét luôn. Tên này chắc chắn đang lấy lòng bố mẹ tôi để được quan tâm, chú ý đây mà.

[H+] Hàng Xóm Biến TháiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ