CHƯƠNG 32:

461 32 8
                                    

Tối hôm nay, anh lại tiếp tục chuỗi ngày sống trong ngôi nhà thiếu vắng cậu trước khi đón cậu mang về đây. Giờ đây anh mới hiểu được sự trống vắng khi không có người mình yêu ở bên cạnh. Từ khi đưa cậu về đây:
Anh đã quen với việc cùng cậu ở chung một nhà
Quen với việc được ôm cậu trong vòng tay chìm vào giấc ngủ mỗi tối
Quen với việc cùng cậu dùng bữa mỗi ngày
Càng quen với việc thấy cậu đứng trước cửa nhà chào đón mình trở về sau mỗi ngày làm việc mệt mỏi
Chỉ cần những điều đơn giản như thế đã khiến anh càng thêm nhớ cậu hơn vào lúc này

Bây giờ anh đang ở trong phòng, tay thì đang cầm một quyển sách dày nhìn vào vô cùng nghiêm túc, nhưng đâu ai biết được đó chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài, nhưng trong thâm tâm của anh hiện tại chỉ có hình ảnh của cậu mà thôi. Đối với người khác, khi nhìn vào đó chỉ là một cuốn sách vô vị và bình thường, có thể gọi là nhàm chán khi nó chẳng có gì khác ngoài chữ và chữ. Nhưng đối với anh vào lúc này quyển sách ấy không còn một con chữ nào nữa, mà chỉ còn hình ảnh của cậu mà thôi. Chỉ cần lật tới trang nào thì chỗ ấy chỉ toàn là hình cậu trong chính trí nhớ của anh. Nó giống như một cuốn album anh làm riêng cho cậu trong trí tưởng tượng của mình vậy

Biết bản thân không thể tập trung vào cuốn sách kia thêm nữa, anh bèn gấp cuốn sách lại, nhắm hai mắt nghĩ về cậu. Không biết từ bao giờ việc nhắm mắt và nghĩ về bóng dáng cậu lại trở thành một lối thư giãn khác người của anh

Không bao lâu bên ngoài đã vang lên gõ cửa phòng:

-Có việc gì?

-Thưa thiếu gia, lễ phục do nhà thiết kế riêng cậu đặt làm đã được đưa đến rồi ạ

-Tốt lắm, mau mang vào đây

-Vâng

Tiếp đó chính là tiếng cửa phòng bật mở. Ông quản gia mang theo bộ lễ phục đắt giá đã được anh gọi nhà thiết kế riêng đặt làm vào bên trong rồi nhẹ nhàng đặt xuống giường King Sizecủa anh

-Còn về phần lễ phục của thiếu phu nhân, tôi đã gọi người mang tới bên nhà của phu nhân rồi ạ

-Ông làm việc rất tốt, tôi rất hài lòng. Bây giờ ông ra ngoài trước đi

-Vâng

Ông ta nghiêm cẩn cúi đầu, rồi quay bước ra ngoài

Sau khi ông ta rời đi, anh quay sang chăm chú nhìn bộ lễ phục mới tinh kia, trong đầu lại hiện ra hình ảnh ngày mai được thấy cậu mặc bộ lễ phục ấy, khuôn mặt rạng rỡ bước vào lễ đường chính thức làm vợ anh. Nghĩ tới đây anh đã thấy lòng ngập tràn hạnh phúc, trên môi bất giác cong lên thành một nụ cười ngọt ngào

Bên nhà, cậu cũng đang ôm lấy bộ lễ phục mà cười hạnh phúc

............................

Cuối cùng, ngày chờ đợi ấy cũng đã đến, chính là ngày cậu chính thức trở thành vợ anh, thay đổi thân phận thành thiếu phu nhân nhà Tanapon,"Saint Tanapon"

Hôm nay, anh chuẩn bị vô cùng cẩn thận, trước khi đi tới nơi diễn ra lễ cưới, anh đã thức dậy thật sớm chuẩn bị mọi thứ cho thật chỉnh tề, soi gương thật lâu trước khi đi. Vì anh luôn muốn hôm nay mình phải thật hoàn hảo trước mắt người mình yêu

( FANFIC/ PERTHSAINT) AI CÓ THỂ ĐỊNH NGHĨA KHÁI NIỆM YÊU GIÚP TÔI?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ