Chương 22 (2)

2.5K 144 8
                                    

 Chung kết LCK mùa hè  chính thức khép lại một mùa giải đầy vất vả với các tuyển thủ. Sẽ có những phúc giây vui vẻ sung sướng và cũng không ít những giọt nước mắt hối tiếc đã rơi xuống. Nhưng ắt hẳn ai nấy đều đã dốc hết sức với mong muốn đạt được thành tích cao nhẩt.

Cũng trong thời điểm này Peanut phải đưa ra một quyết định khó khăn chọn con tim hay là nghe lí trí. Điều mà cậu hay bất cứ Omega nào đều không muốn, xoá ký hiệu.

Ngoài hành lang Faker thấp thỏm không yên nhìn cánh cửa phòng phẫu thuật vẫn đóng chặt.

Anh sợ, cánh cửa mở ra điều xấu nhất đang chờ đón mình. Từ cuộc trò chuyện của các y tá ngoài kia, anh biết xoá ký hiệu là một quá trình rất đau đớn.

Nhưng đau đến đâu, anh không biết. Lòng càng thêm khẩn trương, cơ thể Peanut nhỏ bé mỏng manh như vậy, dạo này em ấy có vẻ gầy hơn, Wang Ho có thể chịu đựng được không?

Hai tháng ở chung, anh biết ở cuối đường hầm này vẫn còn le lói một tia hi vọng. Tuy nhiên đây chưa phải thời điểm thích hợp Peanut có thể hoàn toàn tha thứ cho Faker.

Kỳ phát tình lần trước kéo dài ròng rã tới năm ngày. Cửa phòng Peanut vẫn im lìm đóng kín, bất cứ ai cũng không thể tiến vào, Faker cũng vậy.

Anh không thể đi vào, chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi ở bên ngoài.

Đèn phòng phẫu thuật cuối cùng cũng tắt, Peanut được đẩy ra.

Cậu tựa hồ đã thiếp đi, gương mặt tái nhợt, không còn một tia cảm xúc.

Faker nhớ lại dáng vẻ hoạt bát khi xưa, Peanut rất thích quấn lấy hắn, gọi hắn là "Tiền bối".

Khi cười đuôi mắt cong hình lưỡi liềm, ánh mắt không thể dấu nổi sự yêu thích.

Thời điểm đó Peanut là một cậu bé vui vẻ hoạt bát, cả người cậu luôn tràn đầy năng lượng tích cực. Còn bây giờ đôi mắt cậu dường như ngập trong nỗi buồn.

Chẳng biết tới khi nào anh mới có thể nhìn thấy ánh sáng rực rỡ đó thêm lần nữa.

Faker ngồi trên băng ghế bệnh viện rất lâu, chợt từ một dòng nước mắt lăn xuống trên khoé mi.

-----

Bọn họ cố gắng hết sức nhưng KT vẫn không thể dành được tấm vé đi CKTG.

Quanh đi quẩn lại nhiều lần, rất nhiều lần cánh cửa ấy đã hé mở chào đón, chỉ cần họ bước thêm lần nữa. Đã có thể đặt chân tới nơi mà họ mong ước bấy lâu.

Cuối cùng họ vẫn không làm được.

Một năm thức khuya dậy sớm giờ trở thành muối bỏ biển.

Smeb vẫn giấu Deft chuyện mình và Peanut đã cắt đứt hoàn toàn. Một phần là trận đấu quan trọng trước mắt, một phần là do lo sợ, sợ Deft trách mình hèn nhát dám làm không dám nhận.

Đã nói hai người sẽ giờ sẽ chỉ là đồng đội bình thường thôi, cũng đã cam kết chăm sóc Peanut hết đời. Nhưng bản thân chẳng làm được cái gì nên hồn.

Smeb tồi tệ, ích kỷ như vậy.

Deft sẽ còn thích mình không?

Đó là điều Smeb lo lắng nhất.

[Fakenut - Smeft] Chìm Đắm Trong Tình YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ