"Là đến xem nữ nhi sao?" Đóng thang máy lại, phụ nhân một mực cười tủm tỉm không e dè đánh giá mình, Chaeyoung tuy rằng lạnh nhạt, lúc này cũng có chút xấu hổ, nghiêng đầu mỉm cười, phá vỡ trầm mặc. "Nữ nhi sao?" Phụ nhân nghịch ngợm nháy nháy mắt, "Không phải, là đến xem con dâu." Chaeyoung giật mình, cái tòa nhà này của mình có người mới kết hôn sao?
Phụ nhân còn muốn nói tiếp thứ gì, thang máy đột nhiên quỷ dị chấn động, "Thật xin lỗi, thang máy xuất hiện một chút trục trặc, các gia đình đang sử dụng thang máy không cần lo lắng, đội sửa chữa đã đi lên, rất nhanh liền có thể khôi phục bình thường, đừng ấn nút cũng không cần đập cửa thang máy, tránh cho thang máy xuất hiện trục trặc lần hai, xin nhất định phải kiên nhẫn chờ đợi."
Chaeyoung yên lặng thở dài, hướng phụ nhân lắc đầu, "Xem ra chúng ta đành phải trước chờ một hồi."
Phụ nhân đối với thang máy trục trặc bộ dáng một chút cũng không thèm để ý, rất tự nhiên dựa vào vách tường ngồi xuống, lại từ trong túi lấy khăn ra, tỉ mỉ trải rộng ra, hướng nữ hài nhẹ gật đầu, ra hiệu nàng tới ngồi. Dựa vào tính tình của mình, hiển nhiên thà đứng đấy, bất quá nhìn nhìn phụ nhân bộ dáng rất thân thiện, Nữ Vương đại nhân cũng tự nhiên hào phóng ngồi xuống.
"Chaeyoung tiểu thư, đúng là một mỹ nhân." Nhìn khoảng cách gần như vậy, so với trong ảnh chênh lệch càng lớn, phụ nhân âm thầm chép miệng, làm sao bây giờ, thật hâm mộ đứa trẻ trong nhà mình kia.
"Ngô" nguyên lai đã nhận ra a, Nữ Vương đại nhân có thể thường xuyên được thanh niên hài tử tán thưởng, thế nhưng là lúc này thình lình nghe được lời như vậy từ trưởng bối, vẫn là rất vui vẻ, nàng tránh ánh mắt sáng rực của phụ nhân, "Dáng dấp của ngài rất đoan trang." Lúc tuổi còn trẻ chắc chắn là một mỹ nhân, hiện tại mới có dáng vẻ phong nhã như vậy.
"Nguyên nhân là bởi vì yêu đương sao?" Chaeyoung nhìn sang, mặc dù bát quái bất quá thoạt nhìn rất chân thành tha thiết hỏi thăm, ngữ khí cùng nét mặt như vậy, tựa như là đem mình nhìn thành con của nàng, không hiểu vì sao, Nữ Vương đại nhân luôn có một loại có thể dựa vào bên người nàng cùng nàng lâm vào ảo giác, "Vâng, rất hạnh phúc." Chaeyoung không tự chủ mang theo tự hào cùng chút khoe khoang. Phụ nhân nhìn thấy Chaeyoung khóe miệng mỉm cười lan ra mặt, hài lòng cười.
"Nếu như nàng khi dễ con, có thể cùng ta nói, mặc dù việc này xác suất có chút nhỏ." Phụ nhân cầm nắm đấm lung lay, tỏ rõ bộ dáng bao hộ con, "Vâng, bác ở tầng nào?" Là phụ nhân cùng mình rất có duyên, nếu có cơ hội, có thể lại đi bái phỏng, "Ừm, ta ở..."
"Thật xin lỗi, chúng tôi lập tức liền đem cửa thang máy mở ra, gia đình bên trong chờ một chút!" Câu trả lời của phụ nhân bên trong bị lấn át bởi tiếng ồn bên ngoài, Chaeyoung đỡ phụ nhân đứng lên, chỉ cảm thấy tay mình bị nắm thật chặt, là ấm áp từ trưởng bối nàng đã thật lâu chưa từng cảm thụ qua, Chaeyoung cúi đầu, sáu năm, phụ mẫu cùng mình ngăn cách, mình có phải đã rất cố gắng không.
"Làm tôi sợ muốn chết, mới đó ngài đã không thấy tăm hơi, tôi gọi điện thoại cho tài xế, mới biết được ngài đã đi lên, tại sao lại bị nhốt ở trong thang máy đây?" Cửa được dùng sức mở ra, hai người vừa mới ra khỏi thang máy, một nữ hài tết tóc đuôi ngựa từ trong một đám nhân viên sửa chữa bỗng chốc chen vào, ôm chặt lấy phụ nhân, mặt đầy lo lắng, nhìn từ trên xuống dưới, tựa như con chim sẻ nhỏ lải nhải không ngừng. "Không có việc gì, sự tình mới mấy phút, bà ngoại cô vẫn khỏe cực kì" phụ nhân có chút áy náy đối Chaeyoung cười cười, "Nhân tiện, còn cho tôi cơ hội cùng Chaeyoung hàn huyên một hồi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[LiChaeng] Nữ Thần Là Phải Đem Về Sủng
FanfictionThể loại: ngọt, giới giải trí, điềm văn, mĩ thực, idol×fan Cre: http://www.bachgiatrang.com/showthread.php?t=4124&p=21943 Tình trạng: 77 chương (hoàn) LƯU Ý: tất cả từ ngữ hay câu đều do editor dịch not me