Part 4: Vấn vương

179 12 1
                                    

💐THANH XUÂN ẤY THẬT ĐẸP KHI CÓ CẬU💐
                                 
                                     🌿Tác giả: Thịnh Tyson🌿

Chương IV: Em biết không!Mưa làm anh nhớ lại
                    Một khoãng trời kỷ niệm của đôi ta
                    Có những lúc ngắm mưa anh tự hỏi
                    Mưa ngoài kia hay bão trong lòng
                        
Mưa lâm râm trên những mái tôn xung quanh con hẻm nhỏ nơi hai con người vốn không nên gặp cũng đã gặp,những ngọn đèn đường trong con hẻm nhỏ đã bắt đầu ngả vàng thê lương đến tận cùng,gió bấc về cuốn theo hơi thở của thời tiết chớm đông se lạnh càng tô điểm thêm vẻ đìu hiu.Miyeon và Thư Hoa~hai tâm hồn xa lạ tưởng chừng như đã quên mất tất cả mọi thứ xung quanh.Hai ánh mắt ấy vẫn không rời nhau từ nãy đến giờ sau tiếng gọi "CHO MIYEON" ấy.
Đôi mắt Thư Hoa tưởng chừng ngấn lệ như vừa gặp được cố nhân sau bao ngày xa cách nhưng lại xen lẩn vào đó sự căm thù hằn sâu. Cho Miyeon,ánh mắt kiên định của một học tỷ lạnh lùng,quyết đoán rồi cũng phải tỏ vẻ kiên dè trước Thư Hoa. Miyeon thậm chí lúc này cũng không hiểu nỗi,ở con bé này có gì mà khiến mình e dè đến vậy,tim cô bắt đầu đập mạnh liên hồi, quả thật đã rất lâu rồi mới có người mang lại cho cô cảm giác như thế này dù đây là trong một hoàn cảnh ngang trái đến không ngờ.

-Chị là Cho Miyeon? Là người cầm đầu cái nhóm MS chết tiệt ở trường đó sao?~ Thư Hoa giọng đanh thép.

-Đúng....Cho Miyeon là tôi,thì đã sao?Ý kiến gì?
~Miyeon dần lấy lại bình tĩnh

-Có phải chị là người bày ra tất cả trò này không?Có phải chính chị là người đã đẩy tôi xuống cầu thang sáng nay không?

-Này nhá? Cô lấy quyền gì mà đi hỏi tôi những câu đó? Với lại...tôi mắc gì phải tốn thời gian để trả lời những câu hỏi vô bổ này của cô?

Nói rồi,Miyeon lạnh lùng xoay người lại định bước đi,Thư Hoa vội đuổi theo nắm lấy cỗ tay Miyeon ghì chặt.

-Định đi đâu? Hôm nay không làm rõ chuyện này với tôi thì không được đâu hết?

-Nực cười! Cô lấy quyền gì mà cấm cản tôi !!! TRÁNH RA!!!

-KHÔNG!!!!

-TRÁNH RAAAA!!!!

BỐP!  Một cú tát như trời giáng vào má Thư Hoa.Con bé như muốn ngất đi bởi cú tát vừa rồi,chân như muốn ngã quỵ nhưng bàn tay vẫn không ngừng nắm chặt lấy tay Miyeon.

-Còn lì lợm hả !!! Không bỏ ra luôn!!! Hay là mày muốn ăn thêm vài cú nữa !!!

-KHÔNG... KHÔNG TRẢ LỜI TÔI THÌ KHÔNG ĐƯỢC ĐI ĐÂU HẾT!!!

Miyeon vung cánh tay định bồi thêm một cú tát nửa nhưng không biết lúc đó trong đầu đang nghĩ gì mà hạ tay xuống,thay vì dùng cánh tay đó để đánh Thư Hoa thì lại gỡ những ngón tay đang bấu chặt lấy tay cô đến rướm máu ê buốt.

-NGU NGỐC! THÂN MÌNH CÒN LO CHƯA XONG LẠI MUỐN ĂN THUA ĐỦ VỚI NGƯỜI KHÁC!!!

-Chẳng phải... các người kiếm chuyện trước hay sao chứ? Trả lời tôi ngay,là cô đứng sau tất cả mọi chuyện này đúng không?

❤[MISHU] ❤THANH XUÂN ẤY THẬT ĐẸP KHI CÓ CẬUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ