Trong một con hẻm nhỏ tại thành phố A, bốn cô gái bất lương đang hút thuốc đùa giỡn.
"Lão đại, chúng ta hôm nay đi nơi nào chơi đây?" Một cô gái mặc đồng phục cao trung mùa hè, tay kẹp điếu thuốc, nuốt mây nhả khói, hướng về phía thiếu nữ xinh đẹp lãnh đạm dựa vào ven tường hỏi.
Thẩm Quân vừa tiến vào thế giới này, được mọi người xưng hô là lão đại, tư tưởng còn chưa tiếp thu, liền hiểu rõ thân thể nguyên chủ bây giờ của mình không phải là em gái mọt sách như trong truyện. Đọc lấy nhiệm vụ mà hệ thống giao cho cô, mục tiêu công lược là học bá cao trung, Tiêu Cao Ý.
Thẩm Quân chân thật 25 tuổi giờ đây trở về thời cấp 3, như thế nào có thể ấu trĩ, tự cho là đúng, khí thế phản nghịch đây? Muốn khiến một học bá chú ý cũng chỉ có học bá, cái này xem như là thưởng thức lẫn nhau.
"Đi. Đi học." Ném điếu thuốc còn chưa đốt trên tay, Thẩm Quân đứng lên, làm lơ ba cô gái khác đang ngây ra như phỗng khi nghe thấy được lời cô, nhấc chân chạy lấy người. Nghĩ đến nhiệm vụ cứu mình cứu người, lúc đi đến đầu hẻm, xoay người nói với đám người còn đứng bên trong.
"Lão đại tôi hôm nay muốn rửa tay gác kiếm. Nếu các cậu muốn tiếp tục theo tôi, thì từ nay phải ngoan ngoãn học tập. Lần sau người đạt kết quả tốt nhất trong kì thi sắp tới nhất định là tôi. Thành tích học kém thì ra ngoài đừng nói là quen biết tôi."
Dứt lời liền biến mất trong tầm mắt của mọi người.Thiếu nữ tóc tím vừa rồi hỏi Thẩm Quân đi nơi nào chơi đùa nghiêng nghiêng mái tóc hỏi: "Các cậu có nghe thấy không, lão đại nói lần sau muốn đừng đầu kỳ thi."
Một thiếu nữ khác dáng người người thon thả, tóc dài màu nâu uốn lọn lớn cười nhạo một tiếng: "Quân tỷ có phải hay không trúng tà rồi? Loại nói mê sảng này, cái này cho dù một năm cô ấy không ăn tết cũng là thứ mười đếm ngược lên"
"Nhưng mà, có cảm thấy không lúc Quân tỷ nói lời này thực khốc a, quả thực soái ngây người" Dư lại thiếu nữ đầu nấm vẻ mặt sùng bái, trong giọng nói tràn đầy hâm mộ cùng khâm phục
"Điều này cũng đúng, nếu không chúng ta cũng trở về đi học đi, vạn nhất lão đại nói chính là thật thì sao?" Cô gái tóc tím bán tín bán nghi* nói ra suy nghĩ của mình.
*Nửa tin nửa không
Hai người còn lại đều đồng ý, cùng nhau trở về trường học.
*****
Thẩm Quân chậm rì rì đi trên đường, trong đầu đang xem xét lại nhân vật cùng cốt truyện của thế giới này. Một câu chuyện xưa vô nghĩa: tiểu bạch hoa giả nhân giả nghĩa tiểu bạch hoa cùng một lão đại xã hội đen.
Tiểu bạch hoa Tô Vũ Hàm thường ngày vâng vâng dạ dạ, thiện lương đến một con kiến cũng không dám dẫm chết. Ai ngờ trong bụng đều là ỹ nghĩ xấu xa, vẫn luôn nhìn chuẩn thời cơ từ chim sẻ biến thành phượng hoàng. Mà nam chủ Tiêu Cao Ý chính là người được chọn tốt nhất, sau mấy lần trong tối ngoài sáng nhào vào trong ngực hắn mấy lần nhưng không có kết quả.
Một lần vừa vặn nhàm chán lại không thích bộ dạng làm ra vẻ của cô ta, đám người Thẩm Quân kéo cô ta vào trong hẻm nhỏ đánh. Ai ngờ ngày đó gương mặt xinh đẹp đầy nhu nhược đáng thương gặp được nam tử hán Du Tuấn. Tiểu mỹ nhân cả người xanh tím giống như bị người ta khinh bạc qua, lòng thương tiếc dâng lên quyết phải vì cô ta báo thù.
![](https://img.wattpad.com/cover/214326077-288-k201530.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
HỆ THỐNG XUYÊN NHANH: SẮC KHÍ TRÀN ĐẦY (H)
RomanceTác giả: Đàn Sinh Convert: Trinhsin2703 Editor: Vivi, Yon (từ chương 82) Beta: Vivi Thẩm Quân sau khi chết đi xuyên qua nhiều thế giới. Mục đích chính là công lược nam phụ. Lưu ý: mình thấy các bản edit trên các web không giống với bản cv lắm, ý tứ...