Tú Nghiên gọi 1 điện thoại bàn giao , nhìn 1 xác 2 mạng cùng vô số vết thương lớn nhỏ trên người khiến tâm tình nàng ko khỏi gợn sống .
Phải như thế nào tàn nhẫn mới có thể hành xác 1 cô gái trẻ như thế?
Đối với vụ án lần này nàng liền có chút nóng nảy muốn tìm ra hung thủ , càng nhìn nạn nhân càng khiến nàng tâm phát lạnh . Âm thầm thở dài trong lòng loay hoay 1 lúc Tú Nghiên mới đem khăn trắng phỉ lên người nạn nhân , sau lại thu thập 1 chút chính mình trước khi cùng Du Lợi rời khỏi phòng . Phần còn lại nàng để cấp dưới đem xác nạn nhân đế phòng lạnh , cũng như để bọn họ phân tích các mẫu vật - chất thông tin chính xác & nhanh nhất để đội điều tra có thể thuận lợi tìm ra hung thủ .
Nhìn đồng hồ cũng đã 2h sáng hơn , Du Lợi nhíu nhíu mày có chút ko chịu ..
"Cậu cũng ko cần tham công tiếc việc đến như vậy nha đồ ngốc này !"
Nhìn Tú Nghiên bên cạnh gương mặt vẫn chưa bỏ xuống chút nào suy nghĩ kia , đối với 1 nhân viên pháp y như nàng chuyện nhìn thấy những nạn nhân trẻ cũng như rất nhiều kiểu thi thể khác nhau ko có gì là lạ . Nhưng với tư cách 1 bác sĩ nhìn thấy người chết kia lại còn mang trong người 1 sinh mệnh , sinh mệnh nhỏ bé kia còn chưa được hình thành đầy đủ đã sớm kết thúc cuộc sống còn chưa kịp bắt đầu tại nơi nó mới vừa được tạo ra .
-Chúng ta đi ăn chút rồi về , hay cậu muốn về nhà luôn?!
-Uhm kiếm món gì ăn nhẹ chút đi , từ tối đến giờ cậu theo mình làm việc chắc cũng có chút mệt nha!
-Ko mệt lắm , đứng bên cạnh cầm máy chụp hình có gì mệt chứ?! Người mệt là cậu đó! Công việc lúc nào cũng có thể làm ko nhất thiết phải lăn xả đến mệt như mới buông.
-Xì nói như thể cậu & mình trái nghề ko bằng?! So với các cậu , bọn mình còn làm ít việc hơn , mình từng thấy anh rể vì chuyên án mà có khi cả tháng ko có thời gian về nhà nghĩ nữa kìa .
-Bộ phận bọn mình điều tra hành động gì cũng sớm đã rèn luyện thể chất , chưa kể công việc vốn cũng ko thể giống nhau bọn mình có thể thức đêm mấy hôm chẳng được , còn cậu pháp y cũng có thể lỏng 1 chút!
-*khiêu mi* Cậu là xem nhẹ công việc của bọn mình sao?
-*kí nhẹ trán* Cậu nghĩ ngốc cái gì đấy?! Mình là ko thích cậu làm việc đến ko biết thời giane như vậy!
-*bĩu môi*
-Hay ghé về nhà cậu đi mình nấu soup cho cậu ăn như vậy có thể sớm ngủ!
-Cậu có chắc là cậu nấu .... ăn được ko?
-*búng trán* ý gì?
-Hihi
"Tinh"
Thang máy mở ra , Du Lợi rất tự nhiên nắm lấy tay nàng dắt đi giọng nói mang theo yêu chiều "thảy" ra sau lưng cho Tú nghiên
-Mình đã học mọi thứ để có thể chăm sóc tốt người quan trọng như cậu!
-!!!!!
Trên suốt đoạn đường về đến căn hộ nhà Tú Nghiên , Du Lợi cùng nàng chính là giữ im lặng người tập trung lái xe , người lại tập trung ngắm nhìn cảnh vật lướt qua cửa xe . Chỉ khi dừng lại bên siêu thị 24h Du Lợi mới phá vỡ ko gian yên tĩnh bằng câu hỏi nàng muốn ăn soup thế nào?

BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] HẠNH PHÚC ĐÁNH ĐỔI...
ActionTập truyện lần này xoay quanh mối quan hệ của các nàng , bối cảnh chính là trong trụ sở cảnh sát , đều là nhân viên cùng nhau hoạt động ... chỉ là để bước đến tìm thấy hạnh phúc chính là trở ngại ko ít . Một cái lãnh ngạo tài giỏi đội đặc vụ chuyên...