Chương 80 mỹ nhân kế: Vườn trường ( 14 )

274 13 0
                                    

Edit: Quỳnh Thiên

"Phốc —— khụ ——" Bị Doãn Nhược An nói đến sặc, Hạng Diệc Tuyệt vẻ mặt kinh ngạc nhìn Doãn Nhược An.
"Tiểu An, tôi cảm thấy...... Tiến triển khả năng có chút mau, rốt cuộc chúng ta liền kết giao đều không tính......"
Hắn nói làm Doãn Nhược An trầm sắc mặt, hừ lạnh một tiếng: " Yêu đương không lấy kết hôn vì mục đích, đều là chơi lưu manh."
"......"
"Cậu nghĩ muốn chơi lưu manh với tôi?"
Mắt nguy hiểm nheo lại, Doãn Nhược An trầm khuôn mặt sắc trừng mắt Hạng Diệc Tuyệt.
Hạng Diệc Tuyệt xấu hổ cười, tưởng nói thần mã (?), nhưng là bị Doãn Nhược An nói, chặn miệng.
"Đi ra ngoài."
"Tiểu An, tôi......"
"Cút." Doãn Nhược An bước nhanh đi đến mép giường, lôi kéo cánh tay Hạng Diệc Tuyệt hướng ngoài cửa túm, lúc sau túm đến ngoài cửa, "Ầm " một chút, cửa bị đóng lại.

Khi cô nghỉ học nửa tháng này, Hạng Diệc Tuyệt không có nhìn thấy qua Doãn Nhược An, trong lúc nhất thời đối với Doãn Nhược An mang thù có chút không nói gì.
Đương nhiên khi Doãn Nhược An bước lên trình lữ đi học một lần nữa, đã là một tháng sau.

Kỳ thật Doãn Nhược An một chút cũng không nghĩ đi, nhưng là không chịu nổi chính là gần nhất kỳ phát bệnh của Hạng Diệc Tuyệt, cô không thể không tới.
"Tiểu An." Thời điểm nhìn đến Doãn Nhược An, Hạng Diệc Tuyệt mắt sáng ngời, cao hứng đối với cô đánh lên tiếp đón.
Thực hiển nhiên, hắn chào hỏi bị người ta bỏ qua. Doãn Nhược An lãnh đạm đem cặp sách buông, rồi mới ghé vào trên bàn ngủ.

Hạng Diệc Tuyệt không nghĩ tới, quan hệ đã bắt đầu tiến triển, bởi vì chuyện ngày đó lại lần nữa bị đánh trở về nguyên hình.
Lúc này, hắn tính tình thiếu gia cũng nổi lên, sắc mặt trầm xuống, cũng chưa lại cùng Doãn Nhược An giảng nói chuyện.

Thẳng đến ba ngày sau ——

"Hạng Diệc Tuyệt?"
Hạng Diệc Tuyệt dựa vào trên vách tường sân thượng chỗ cửa cầu thang, cái trán nhịn không được bắt đầu nổi lên mồ hôi lạnh.

Áo sơ mi màu trắng đã bị mồ hôi tẩm ướt, một tay đỡ ngực, thống khổ thở hổn hển. Đau đớn mơ hồ tầm mắt hắn, chỉ có thể từ thanh âm làm rõ, người nói chuyện chính là ai.
"Tiểu An ——"
Thanh âm khàn khàn khó nghe như bị khát khô thật lâu, trong giọng nói càng là áp lực thống khổ.
"Hạng Diệc Tuyệt, cậu xảy ra chuyện gì?"
Doãn Nhược An bước nhanh chạy vội tới bên người Hạng Diệc Tuyệt, đỡ lấy cánh tay hắn, tay đặt lên trán hắn.
Trên mặt cô xẹt qua lo lắng, vội vàng từ trong túi móc ra thuốc trợ tim chính mình đã chuẩn bị tốt.
"Ăn luôn, mau!"
Không biết Doãn Nhược An lấy chính là thuốc gì, Hạng Diệc Tuyệt cắn chặt răng không mở miệng.
Cô trong lòng quýnh lên, tay cưỡng chế tính bẻ môi hắn ra nhét vào. Lấy di động ra gọi cấp cứu.
"Nơi này là học viện Thịnh Lợi Tư Đốn, đại bốn a đống lâu 6 (chịu) cửa sân thượng , có người bệnh tim, a ——"

Khi nói chuyện, không có chú ý thể lực Hạng Diệc Tuyệt tiêu hao quá mức, phác gục ở trên người cô, hai người cứ như vậy từ trên cầu thang lăn xuống.
Doãn Nhược An chỉ cảm thấy nóc nhà vừa chuyển, ý thức được đã xảy ra cái gì, ý thức thủ hạ ôm chặt phần đầu Hạng Diệc Tuyệt, mãnh liệt lăn xuống cùng va chạm kích thích cô đau đớn, xoay mấy vòng lúc sau, trước mắt cô tối sầm, mất đi tri giác.

Thời điểm lại lần nữa tỉnh lại, Doãn Nhược An nhìn đến đó là trần nhà màu trắng.
Con ngươi giật giật, có chút không thích ứng nheo lại mắt, rồi sau đó muốn ngồi dậy.
"Tê ——"
Động tác quá lớn, liên lụy đến miệng vết thương, làm cô hút ngụm khí lạnh, rồi sau đó vết thương phần đầu cũng bắt đầu đi theo phiếm đau.
Tay cô sờ lên phần đầu, thở dài.
"Tiểu An ——"
Thanh âm kinh hỉ làm tầm mắt Doãn Nhược An đưa qua, nhìn đến chính là Hạng Diệc Tuyệt hoàn hảo không tổn hao gì,
Lòng Doãn Nhược An an tâm vài phần một chút, rồi sau đó lạnh tầm mắt, muốn dịch chuyển cái thân, vừa mới có động tác bỗng nhiên nhớ tới thương tích trên người mình, đơn giản liền nhắm mắt lại.
"Cậu có khỏe không?"

[Edit]Mau xuyên: phản diện công lược kế trong kếNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ