Finral bị cảm giác nặng nề đè cho tỉnh dậy, anh cố gắng gượng mở mắt thì một cánh tay đặt ngang eo anh, cái chân cũng bị gác lên hơn nữa còn bị chen vào chính giữa, tay thì bị nắm lấy mười ngón đan xen
What the...
Finral xoay đầu ngược ra sau muốn nhìn ai...người phía sau cũng bắt đầu cựa quậy ôm chặt lấy anh ngái ngủ nói:
- Ưm...còn sớm mà...ngủ thêm chút nữa đi...
Sao anh lại không nhận ra sớm hơn, thói quen, cánh tay quen thuộc nhưng mà anh chợt nhớ ra chuyện quan trọng hơn, anh vùng vẫy bật dậy:
- Ru...Ruri đâu rồi??
Langris cũng ngồi dậy ngáp một cái:
- Em đưa nó đến biệt phủ Vaude rồi!
Finral tái mặt:
- Em đưa nó đến đó làm gì? Bọn họ sẽ đối đãi nó thế nào?
- Nó là con em bọn họ có thể làm thế nào với nó?
Finral đang cuống cuồng cũng ngạc nhiên, giây phút đó được Langris bắt lấy rất nhanh, hắn nắm lấy tay anh kéo vào lòng mình, Finral càng vùng vẫy Langris càng ôm càng chặt:
- Anh...bình tĩnh nghe em nói...có được không?
- Bình tĩnh..? Mau buông ra...còn muốn nói gì chứ...phế vật như tôi không xứng đáng với em...ưm...ưm...
Mở miệng là phế vật ngậm miệng là phế vật, hắn mới là phế vật, ngu ngốc đây này , hắn không ngần ngại khóa miệng người này đến khi khi hắn hài lòng,
- Bình tĩnh lại chưa?
- Nói gì? Nói đi!
Langris ôm chặt lấy anh dụi mũi vào sau gáy anh hít thở thứ không khí quanh người anh( hít cần) đã bao nhiêu năm rồi...hắn rất nhớ...nếu như biết trước vậy thì hắn đã không nói làm gì...
- Oi....
- Năm đó anh nghe rồi phải không? Đêm hôm đó...
- Ừ...thì thế nào...em muốn nói năm đó tôi nghe nhầm à?
- Anh...không nghe nhầm...chính Em đã nói như vậy...nhưng mà...
Tim Finral hụt hết một nhịp:
- Vậy tại sao em còn chưa chán? Chẳng lẽ những việc tôi làm đối với em còn chưa đủ?
- Nhưng mà...em thật sự yêu anh! Bởi vì yêu anh thế nên mới muốn bảo vệ anh! Em muốn mình đủ sức bảo vệ anh cho anh cuộc sống tốt nhất! Em xin lỗi...em thật sự xin lỗi...cầu xin anh...đừng bỏ em lại...Finral...em cầu xin anh!
Langris hắn lần đầu tiên van nài một người, người đó đối với hắn quan trọng hơn tất thảy mọi thứ, hắn mong muốn người đó chỉ có thể nhìn mình, mong muốn mình là người duy nhất có thể làm người đó cười...
- Langris...
- Tôi vẫn chưa tha thứ cho em đâu nhưng vì em đã van nài đến thế vậy thì tôi sẽ chấp nhận tha thứ cho em lần này! Lần sau mà dám nói như vậy nữa thì không anh anh em em gì nữa hết!
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Black clover đồng nhân] [ Langris × finral ] Giấc mộng thuở ban đầu! Hoàn
Fanfictionđồng nhân, có khả năng nhân vật OOC, huynh đệ văn nên những ai không thích mời lick back. viết để thỏa mãn đam mê thôi! văn phong còn kém xin đừng ném đá! đưa gạch xây nhà thì được!