Chương 6: Sự việc rõ ràng, anh đang cố gắng theo đuổi em.

7.3K 275 2
                                    

******
Lê Hoan hơi hơi nhíu mày, muốn gọi cô y tá ở lại nhưng không kịp.

Người đàn ông cầm dụng cụ khử trùng đứng ở trước mặt cô.

Bốn mắt nhìn nhau.

Khóe môi chứa ý cười, ưu nhã lại mê người.

Thu hồi tầm mắt, Lê Hoan bất động thanh sắc thở sâu, không có cảm xúc phập phồng, càng không có cảm tình mà nhẹ nhàng mở miệng nói: "Làm phiền Phó nhị công tử, tôi có thể tự mình làm."

Giọng nói vừa mới dừng lại, đã thấy người đàn ông nửa ngồi xổm xuống ở trước mặt cô .

Mắt thấy anh muốn duỗi tay......

"Phó nhị công tử!"

Lê Hoan đột nhiên đứng dậy muốn tránh đi, không biết là đứng dậy quá nhanh, hay là chính mình không cẩn thận, cẳng chân trực tiếp đụng phải sô pha, mất thăng bằng, thân thể theo sát liền đó liền ngã theo!

Một bàn tay kịp thời ôm lấy eo cô, giây tiếp theo, cô bị ép đụng vào trong lồng ngực anh.

Lòng bàn tay ấm áp, xuyên thấu qua quần áo mùa hè hơi mỏng, kích thích đến da thịt, nháy mắt trở nên nóng bỏng.

"Cẩn thận, Hoan Hoan."

Tiếng nói người đàn ông khàn khàn quấn quanh trong ý cười gợi cảm chui vào trong tai cô.

Gương mặt kia, gần trong gang tấc.

Hô hấp giao triền.

Mày Lê Hoan nhíu đến càng rõ ràng, cô phản xạ có điều kiện liền muốn tránh thoát.

Động tác người đàn ông phảng phất vĩnh viễn nhanh hơn cô một bước.

Trên da thịt nóng bỏng xúc cảm biến mất, anh buông lỏng cô ra.

"Ngoan, Hoan Hoan, đừng lộn xộn," Phó Tây Cố cười nhẹ nhìn nàng, ánh mắt sủng nịch, dường như đối với cô không có biện pháp, "Để anh xử lí tốt vết thương của em, em cũng không muốn lãng phí thời gian, phải không?"

Ngữ điệu ôn nhu lưu luyến , cố tình trong đó lại toàn là cường thế không được xen vào.

Lê Hoan chán nản.

Phó Tây Cố cũng không vội, chỉ là khóe môi gợi lên độ cung càng thêm rõ ràng, bộ dáng thâm tình chân thành : "Xem ra Hoan Hoan là muốn cùng anh có nhiều thời gian ở chung một chỗ, Hoan Hoan, anh rất vui vẻ, em nguyện ý để anh và em cùng một chỗ, một phòng......"

Lê Hoan: "......"

Giằng co đã không còn ý nghĩa.

Lạnh mặt, cuối cùng, cô ngồi xuống.

Phó Tây Cố hai tròng mắt lập tức trở nên càng sáng, lộng lẫy như sao trời.

Anh ngồi xổm xuống trở lại.

Đang muốn duỗi tay......

Lê Hoan tay mắt lanh lẹ nhanh hơn anh một bước tự mình cởi giày.

Phó Tây Cố bật cười, ngẩng đầu, anh nhẹ nhàng than thở: "Hoan Hoan, anh chỉ là đơn thuần muốn thay em xử lý miệng vết thương, hà tất phòng anh như thế? Em như vậy...... Anh sẽ thương tâm."

[EDIT- HOÀN] CHỈ YÊU MÌNH EM _ Mộ Thời Yên 💯Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ