Chương 5 : Ninja (Ưa) Hào Nhoáng

2K 196 85
                                    

Kaigaku nhăn mặt nhìn một đám thiểu năng trước mặt, muốn cưỡng dâm ông đây? Không sợ trời không sợ đất, chỉ tay vào mặt tên đứng đầu, cao giọng :

"Muốn đụng vào người tao thì thể hiện khả năng của tụi mày đi, koshi của nhà Hanagikichi không phải muốn đụng là đụng đâu lũ mọi rợ."

●▬▬▬▬๑۩۩๑▬▬▬▬▬●

Lưỡi hồng chuẩn xác liếm một vòng, thích thú nuốt vào miệng sau đó kéo ra thật nhanh đến nỗi nghe cả một tiếng phóc. Sau đó lại không lưu tình cắn một phát thật mạnh xuống, nghiến nghiến lớp kẹo đường cứng.

Kaigaku nhai nhai cây kẹo hồ lô ngào đường vừa mua, vừa ăn vừa ngắm nhìn đường phố xung quanh. Đã lâu rồi cậu mới có thể ra khỏi "nhà" như thế này, bà chủ lâu lâu cũng thật hảo tâm.

Tóc đen dài cột gọn lại thành đuôi gà, kimono xanh đậm và haori tam giác. Khuôn mặt không bôi lớp son phấn như thường ngày mà để nguyên giảm bớt độ nữ tính, Ririn đi theo cũng đơn giản hơn thường ngày. Kaigaku hôm nay quyết định sẽ làm "một thường dân đi tham quan phố hoa".

Khuôn mặt tràn đầy sức sống hơn bao giờ hết, trông rất phởn đời.

Cả Kaigaku lẫn Ririn đều rất thích ra ngoài, nhưng ngặt nỗi phận người ở lầu xanh thì làm gì có diễm phúc đó. Bà chủ của Hanagikichi hẳn là phải cực kì dễ tính mới cho phép một số koshi tayu ra ngoài để vui chơi, nhưng đương nhiên vẫn bị hạn chế giờ giấc.

Cả hai y hệt như những đứa nhóc, lượn sang đủ thứ các loại hàng quán, từ đồ ăn sang trang sức hoặc các nhà diễn kịch Kabuki, đương nhiên là đã né xa các nhà thổ khác.

Trong khi hai đứa cố gắng nhón chân để xem kịch thì Kaigaku có vô tình thả tay của Ririn ra, và giờ thì cả hai đứa lạc nhau cmnr.

Kaigaku vừa đi xung quanh vừa gọi tên của nhóc đó, nhưng không thấy bất cứ phản hồi nào nên thành ra có chút lo lắng cho cô hầu nhỏ.

Đầu chỉ lo nhìn trái nhìn phải, không chú ý đằng trước nên lỡ đập mặt vào một lồng ngực cường tráng của ai đó.

Kaigaku nhăn mày, hai tay ôm mũi nhăn nhó, ngực gì mà cứng như đá vậy? Trong đầu thì nghĩ như thế nhưng miệng thì vẫn xin lỗi người ta đàng hoàng.

Người đàn ông nắm lấy hai tay của Kaigaku sốc người cậu ta thẳng lên, mặt đối mặt cùng mình.

Wao, đẹp lồng lộn luôn bây ơi. - trích suy nghĩ của Bạn Chẻ Nào Đó.

Rengoku nhìn kĩ cậu nhóc trước mắt, xác định không bị thương thì giọng cực kì phô trương xin lỗi, âm lượng to khủng bố làm Kaigaku giật nảy mình.

Sau lưng người đàn ông là một đoàn người khác tầm năm sáu người, đủ thứ màu sắc như hồng, tím, xanh, trắng. Một binh đoàn cầu vồng hả?

Kaigaku nhẹ nhàng gỡ tay người đàn ông sau đó cúi đầu cảm ơn và nhanh chóng rời đi. Không để ý là sợi dây chuyền ngọc phỉ thúy rơi xuống đất từ khi nào.

Một người trong đoàn "vô cùng tinh mắt", tiến lại nhặt sợi dây lên mân mê trong tay như đang suy nghĩ cái gì đó, rồi biến mất trong âm thầm.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Mar 23, 2020 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[21] (KnY) ✤ Chốn Phồn HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ