Chương 31: Đền Bù Bốc Lửa

312 17 0
                                    

Y Na hoảng sợ, nhảy ra thật xa.

Dọa người, thật sự là dọa người.

Nơi đó rất khủng bố, đứng thẳng không ngã, hơn nữa gân mạch đều hiện ra, muốn bao nhiêu dữ tợn có bấy nhiêu dữ tợn.

Đây làm sao là sinh bệnh, rõ ràng là rất tốt mới có thể như thế.

Hồi tưởng một chút, có lẽ là bởi vì ăn quá nhiều hạ thể, cho nên nhanh phát dục đi!

Tử Hổ nằm ở nơi đó thở hồng hộc, Y Na không dám đến gần, nói: "Ngươi về sau, hay là không cần ăn thứ đó của giống đực nữa, thật là đáng sợ. Nhưng mà, gần đây nơi đó của ngươi không thoải mái cho nên ăn mấy thứ kia sao? Hay là......" Bị cái gì kích thích, điểm ấy có thể nghĩ đến, bởi vì lúc này Tử Hổ vẫn ôm lấy đầu.

Y Na bắt buộc mình nhớ lại một chút, hết thảy mọi chuyện đều bắt đầu từ khi nhìn đến nhân loại sơ hợp. Ngày đó, hắn cũng rất không bình thường, đùa nghịch quả đào ở trước mắt nàng, sau đó hai ánh mắt hình như hiện lên vẻ tự tin. Nhưng sau đó, nàng quay đi không dám nhìn, con cọp này bắt đầu bi thương.

Trái lo phải nghĩ, Y Na đột nhiên hiểu được đại khái. Vừa hiểu được nàng liền cảm thấy mấy ngày nay hành vi Tử Hổ có thể giải thích là, nghĩ là chỗ ấy bị mình coi thường, với một nam thú nhân là một cú đả kích trí mạng.

Nhớ rõ tình cảnh giống như là thế này: bởi vì lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng 'cây gậy' của đàn ông tộc người, cho nên Y Na muốn nhìn vài lần. Hơn nữa nàng so sánh với thú nhân một chút, thì thấy nhỏ hơn rất nhiều. Cho nên, lúc Tử Hổ hưng phấn giơ quả đào cho nàng nhìn, Y Na cảm thấy thực sợ, không dám nhìn.

Kết quả......

Bây giờ hắn dục hỏa đốt người, sưng trướng khó chịu, lại cảm thấy nàng khinh thường quả đào của hắn, lòng tràn đầy thương cảm đi! Không biết vì cái gì, tâm tình Y Na lúc này lại là buồn cười, tâm lại có chút đau.

Nàng ho nhẹ một tiếng, đi qua đè quả đào của hắn, có chút xấu hổ nói: "Kỳ thật, ách...... Nơi này của ngươi rất lớn, tốt lắm, tốt hơn so với bọn họ, thực...... Nó không cần dài thêm, trước kia cũng đã tốt lắm." Cũng không biết Tử Hổ có hiểu nàng nói gì không, nhưng mà con cọp nào đó bởi vì bị sờ soạng cảm thấy thoải mái, cái bụng ngửa lên trời, hai cái chân trước co trước ngực, hai chân sau tách ra thật to.

Mà quả đào kia ở Y Na trong tay có hiện tượng bành trướng lên.

Thú nhân đại khái còn không biết cách tự động thủ giải quyết 'nỗi niềm' của mình, cho nên mới vẫn nhẫn nại. Một tay Y Na nắm cây đại thụ, trong lòng bất ổn, chẳng lẽ nàng đây là giải quyết giùm hắn sao?

Điều này cũng có thể, tốt hơn so với hắn nhịn không được mà công kích mình!

Nàng trừu khóe miệng, nhìn trái phải không người, lúc này mới chậm rãi dùng một tay làm vận động từ trên xuống dưới. Nhưng rõ ràng, một tay là nắm giữ không được đại thụ của người ta, cho nên một tay khác cũng phối hợp lên.

Hai tay phối hợp làm việc, tốc độ cùng chất lượng đều có tiến bộ nhảy vọt, ở lúc Y Na chảy mồ hôi ướt lưng, là lúc một cổ chất lỏng văng lên mặt cỏ. Mà đầu nàng cũng bị văng lên, yên lặng không nói gì, hai mắt rơi lệ.

Thuần Thú Sư - Dạ Tử VũNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ