Wendy Son Seungwan (Red Velvet - 1994.02.21) + Son Minhyung (2017.05.11)

2.5K 205 16
                                    

Ngày hôm nay chỉ có một mình Irene ở nhà. Cũng không phải là chuyện hiếm khi xảy ra. Yeri thì đi chơi với một trong số dàn chị thuộc 'vườn hoa' của con bé, và thành thật mà nói thì Irene cũng không biết hôm nay tới lượt ai đi với nó nữa. Joy có nói với nàng là sẽ đi gặp mặt Hayoung và Yerin, còn Seulgi thì về nhà ba mẹ. Wendy là người duy nhất Irene không rõ lịch trình, càng góp phần làm căn nhà trở nên trống trải và cô đơn hơn thường ngày.

Irene vào nhà bếp tự rót cho mình một ly nước, nhớ lại những buổi hẹn nàng đã trải qua. Về tổng thể thì mặc dù mọi buổi hẹn đều kết thúc không thành công mấy nhưng nàng vẫn có thiện cảm với mọi người và thậm chí là còn giữ liên lạc với hầu hết các bạn hẹn cũ (ngoại trừ Lay, cậu chàng đó thì nàng không quan tâm, bay cao bay xa bay luôn càng tốt).

Thêm một điểm bổ sung nữa là những buổi hẹn hò đó cũng giúp cho nàng nhận ra người duy nhất nàng muốn hẹn hò cùng suốt phần đời còn lại đã và vẫn luôn luôn ở bên nàng. Mà cũng đâu có bao nhiêu lâu, chỉ mất khoảng 8 buổi hẹn hò thất bại trong một năm để nàng đi đến kết luận này thôi ấy mà... ừ thì cũng hơi đáng xấu hổ thật. Irene có thể rất thông minh ở nhiều chuyện, nhưng rõ ràng tình yêu không hề thuộc về sở trường của nàng.

Tiếng mở và đóng cửa làm Irene giật mình dứt khỏi dòng suy nghĩ miên man. Đám nhóc còn lại cũng chưa về sớm tới vậy được, và chỉ có một người duy nhất Irene không biết tung tích ra sao mà thôi. Trái tim nàng như có cánh bay phấp phới, nàng chạy ra phòng khách, chuẩn bị đón chào Wendy vừa về từ đâu đấy không biết, mà đó cũng không phải là việc nàng cần để ý đến lúc này.

Vừa ra đến phòng khách thì cảnh tượng trước mắt làm nàng ngơ ngác dừng bước.

"... Wendy? Em làm gì vậy? Con ai đây?"

Irene chớp chớp mắt nhìn Wendy hì hục bước vào kí túc xá, trên lưng cõng một cậu nhóc nom mặt còn chưa đến 4 tuổi. Nàng lại càng hoang mang hơn khi Wendy dừng bước cách nàng vài thước, mặt đỏ bừng vì sức nặng đè lên người. Thế mà thằng bé kia thì có vẻ chẳng quan tâm lắm, tay vẫn đang bận rộn với món đồ chơi, miệng bập bẹ vài tiếng gì đó không rõ chữ.

"Đây là Minhyung, em họ của em."

"Ỏ, dễ thương quá à! Bé được bao nhiêu tuổi rồi? Cho chị bế cái nha?"

Wendy có vẻ do dự trong phút chốc, sau đó lắc lắc đầu, gương mặt tỏ rõ sự quyết tâm làm Irene bất ngờ bối rối.

"Unnie. Năm nay nhóc con này 3 tuổi... em 26 tuổi."

"Okay..." Irene nhăn mặt, không biết Wendy định làm gì đây.

"Chị thì 29." Wendy lờ đi tiếng hét 'Yah!' từ Irene và tiếp tục độc thoại. "Vấn đề chính là... tuổi em cộng với tuổi Minhyung sẽ bằng tuổi chị, nên là, ừm, có thể nào cho em một cơ hội để hẹn hò với chị không? Sở dĩ là vì... chị nhất định phải hẹn hò với người sinh năm 91 mới được ấy."

Irene há hốc mồm, dây cót não bị đứt đoạn trong lúc cố gắng load hết những gì Wendy vừa nói, rồi đột nhiên phá ra cười lớn. Wendy mặt đã đỏ sẵn từ trước nay lại còn đỏ hơn, thoạt nhìn còn giống như con tôm bị luộc chín không chừng, chỉ biết lúng túng đứng yên tại chỗ chờ nàng trả lời.

[TRANS] 91-liners + 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ