Editor: Muội
Nửa đêm, đã không còn bao nhiêu người trên đường. Một chiếc Audi Q7 màu đen lặng yên ngừng lại ở dưới lầu chung cư, Lam Chính Bình bước ra từ chiếc xe, sau khi đã đặt chân xuống đất vững vàng hắn duỗi tay che ở phía trên cửa xe, sau đó một người phụ nữ đã say chuếnh choáng theo sát bước xuống.
Bởi vì mang theo một đôi giày cao gót gần bảy cm, cộng thêm thần trí không quá thanh tỉnh càng khiến thân hình cô có chút lay động, trong quá trình bước xuống theo bản năng bắt được đồ vật dùng để ổn định bước chân.
Móng tay xinh đẹp đâm vào cánh tay Lam Chính Bình lưu lại năm vệt màu đỏ nhạt hình bán nguyệt, nhưng Lam Chính Bình không hề cau mày, vẫn luôn bảo trì nụ cười cười mê người dìu người phụ nữ say khướt lên lầu.
Người phụ nữ này tên là Đàm Tuyết, ba mươi lăm tuổi, là một một nữ doanh nhân có chút danh tiếng ở địa phương thành phố G, nàng hiện tại là một trong sáu người bạn gái của Lam Chính Bình.
Lam Chính Bình nói dễ nghe là làm nghề tự do, nói khó nghe thì là làm trai bao, sống dựa vào phụ nữ. Hắn trời sinh tính cách thiếu gia, không để tâm đến chuyện gì, lại quen hưởng lạc, muốn tiêu tiền chứ không muốn kiếm tiền, đáng tiếc hắn không được sinh ra trong gia đình giàu có, nhà hắn nhiều lắm cũng chỉ ở tầm khá giả, tất nhiên không cung cấp nổi cho hắn tiêu xài như vậy. Cũng may hắn có được bề ngoài cùng mồm miệng lanh lợi, ngược lại ở cùng phụ nữ hỗn độn đến thuận buồm xuôi gió.
Từ khi hắn học cấp ba, thân hình ngày càng cao lớn, mặt cũng rút đi vẻ trẻ con, liền không thiếu phụ nữ chú ý đến hắn. Lam Chính Bình đối với việc này tương đối vui mừng, mà cha hắn đánh cũng đã đánh rồi, mắng cũng đã mắng xong, đáng tiếc người này tính tình trời sinh cực kỳ cố chấp, sau này Lam Chính Bình đi nơi khác học đại học rồi lưu lại tại thành phố G phát triển, cha mẹ hắn cũng liền dứt khoát nhắm mắt cho qua, lười quản hắn.
Lam Chính Bình đỡ Đàm Tuyết vào thang máy, Đàm Tuyết dọc theo đường đi bởi vì bước chân không vững nên bám cánh tay hắn chặt muốn chết, móng tay thật dài ở mặt trên cào ra một đám dấu vết.
Lam Chính Bình nhịn không được nhíu nhíu mày, hắn bất động thanh sắc kéo tay Đàm Tuyết ra, cánh tay vốn dĩ bị nàng bắt ngược lại ôm lấy vai nàng. Đàm Tuyết thuận thế dán chặt vào người hắn, bộ ngực tuyết trắng nhô lên.
Thật vất vả đem Đàm Tuyết đưa vào trong nhà, đối phương lại lôi kéo hắn không cho đi, một đôi mắt đẹp mang theo vài phần tình sắc liếc mắt đưa tình.
Đàm Tuyết tuy rằng đã ngoài ba mươi, nhưng được bảo dưỡng rất tốt hơn nữa nàng còn có thói quen tập luyện thể hình, thoạt nhìn cũng chỉ mới hai mươi mấy, tính cách lại thành thục nữ tính, làm nàng so với các cô gái trẻ tuổi cũng không kém đi mị lực.
Lam Chính Bình tự nhiên hiểu rõ nàng ám chỉ cái gì, nhưng sáng nay hắn mới cùng Diêu Mỹ Tĩnh làm loạn một phen. Tuy nói hắn hiện tại tuổi trẻ thể lực dư thừa, buổi tối lại đến một hồi cũng không hề gì, bất quá Lam Chính Bình rất có ý thức, hắn không hy vọng qua bốn mươi liền bắt đầu hữu tâm vô lực, cho nên khi còn trẻ tuổi vẫn nên tiết chế một chút. Còn một điều nữa, tửu lượng của Đàm Tuyết không được tốt lắm, hiện tại nhìn còn bình thường, nhưng đợi lát nữa lại bò vào phòng vệ sinh nôn đến rối tinh rối mù, đây chính là điều mà hắn cùng Đàm Tuyết kết giao mấy năm nay tổng kết được.

BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM] MAMA- Sinh Bi Tử Hỉ
RomanceTên truyện: MAMA Tác giả: Sinh Bi Tử Hỉ Edit: Muội Thể loại: Cường cường, tình hữu độc chung, HE, hiện đại, linh dị thần quái, huyền huyễn, duyên trời tác hợp, bệnh kiều, độc chiếm. Tính chất công thụ: quỷ súc bệnh kiều quái vật công x phong lưu tra...