Ace rên rỉ cảm thấy cơ thể mình run lên vì ai đó. "5 phút nữa..." anh càu nhầu.
"Ace, dậy đi - yoi! "
Đôi mắt anh mở to trước giọng nói quen thuộc, và nhanh chóng ngồi dậy, nhận thấy rằng họ đang ở trong căn phòng xa lạ. Ghế nằm ở khắp mọi nơi với những chiếc bàn nhỏ, màn hình rộng trước mặt và mọi người đang nhìn xung quanh với sự bối rối và lo lắng.
"Cái gì...? " Anh nhìn bạn mình.
"Dự đoán của cậu là tốt như của tôi - yoi," Marco lắc đầu. "Chúng ta không ở giữa cuộc chiến đó là điều chắc chắn."
"Smoker-san!" Một người phụ nữ đeo kính chạy đến chỗ người đàn ông hút hai điếu thuốc, trông có vẻ nhẹ nhõm khi thấy anh ta còn sống.
"Chúng ta ở đâu?" Người hút thuốc hỏi, liếc nhìn xung quanh. "Tôi không biết," cô trả lời. "Và tôi cũng không nghĩ chúng ta đang trong cuộc chiến."
"Ngươi nghĩ?"
Mọi người quay lại và thấy một người đàn ông đang lườm họ với hai cánh tay khoanh lại.
"Tất nhiên là ngươi không ở giữa cuộc chiến", người đàn ông cười lạnh lùng. "Điều gì khiến ngươi nghĩ căn phòng này là? Người phụ nữ khốn kiếp, ngây thơ và nhảm nhí?"
Mọi người vào vị trí của họ và cũng nhận thấy một chỉ huy nào đó đang đứng tự do.
"Portgas D Ace được giải thoát!" Sengoku nói. "Giết hắn!" Vài hải quân chạy về phía anh và giơ vũ khí lên khi những tên hải tặc Râu Trắng đứng bảo vệ trước mặt em trai của họ.
Người đàn ông gầm gừ, nhấc tay và búng ngón tay. "Ta có đủ thứ nhảm nhí này!"
Hải quân đột ngột dừng lại, vũ khí rơi xuống đất và tay vuốt cổ họng. Những tên hải tặc đang nhìn với sự bối rối và cảnh giác của người đàn ông.
"Ngươi nghĩ ngươi đang làm gì vậy?!" Sengoku nói. "Portgas D Ace ở ngay đó!"
"C-chúng tôi không thể!" Một trong những hải quân lên tiếng, bọt xuất hiện từ miệng anh ta. "M-một cái gì đó đang nghẹn ngào u-!"
"Làm phiền người phàm", người đàn ông khịt mũi, búng ngón tay lần nữa và họ đứng yên trước khi đầu họ vặn vẹo với tiếng ồn phát ra từ cổ.
"Nô lệ, quý tộc, người cá, hải tặc, hải quân." người đàn ông nói, nhìn chằm chằm khi hải quân rơi xuống đất với đôi mắt mở to và miệng mở. "Kho báu và vì vậy ... thật là lãng phí một thế giới gần như bị hủy hoại."
Đôi mắt anh lạnh lùng nhìn nhóm hải quân nhỏ. "Công lý vô dụng và thảm hại. Ngươi đã gọi điều đó là công lý bằng cách để mọi người trở thành nô lệ?"
"Ngươi là ai?" Sengoku hỏi, nheo mắt nhìn người đàn ông trước mặt họ. Người đàn ông có mái tóc nâu đỏ sẫm dường như lộn xộn và nhọn hoắt, đôi mắt đen và làn da nhợt nhạt. Anh ta mặc một chiếc áo khoác màu đen kết hợp áo khoác với quần skinny đen có khóa kéo với hai chiếc thắt lưng mỏng tạo thành hình chữ X trên hai chân, đôi giày lính màu đen và găng tay màu đỏ.
BẠN ĐANG ĐỌC
(One Piece) Multiverse & Memories Of Monkey D Luffy
FanfictionLưu ý: Khả năng Tiếng Anh của mình có hạn, vốn từ Tiếng Việt không phong phú nên mong mọi người thong cảm. Author: @NatashaHannan Translator: @mannhi0809 BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. YÊU CẦU KHÔNG MANG ĐI LUNG TUNG. Nội dung: Đọc rồi sẽ b...