Chap 6

1K 76 1
                                    

Thức dậy vào sáng hôm sau tôi nhận thấy ngôi nhà yên tĩnh.


Tôi ngồi dậy,sửa sang lại mái tóc trước khi rời khỏi giường.


Gài lại cúc áo sơ mi trên người,tôi bước ra phòng khách.


Jimin vẫn còn ngủ.


Tôi ngồi xuống sofa và bật TV.


Tôi không biết hôm nay mình sẽ làm gì,nhưng tôi sẽ suy nghĩ về nó sau vậy.


Sau khoảng một tiếng, tôi quay đầu về hướng phòng của Jimin.


Anh vẫn chưa ra ngoài.


Anh ấy chết rồi à?


Tôi tắt TV rồi đi về phía phòng ngủ của anh ấy.


Đẩy cửa mở từ từ tôi nhận thấy giường anh trống không.


Anh ấy đã đi đâu và đi từ khi nào?


Tôi quay lại phòng khách một lần nữa.


Sau đó vài phút,cửa chính mở ra,Jimin bước vào với vẻ mệt mỏi.


"Anh đã ra ngoài cả đêm?" Tôi hỏi và anh ấy ngước nhìn tôi.


"Anh đã ở nhà Rei." Là tất cả những gì anh nói trước khi ngồi xuống sofa với một tiếng rên rỉ dài.


"Cả đêm?"


"À vâng." Anh ấy nói và tôi chớp mắt vài lần trước khi bước tới và ngồi xuống bên cạnh anh ấy.


"Anh không khó chịu khi em là gay phải không?" Tôi hỏi đột ngột.


Jimin nhìn tôi và lắc đầu.


"Tất nhiên là không. Như anh đã nói, anh hoàn toàn ổn với nó." Jimin nói.


"Anh có chắc không?Em không muốn anh cảm thấy khó chịu khi ở cùng em." Tôi nói, giọng tôi dịu dàng.


"Anh chắc. Mọi thứ đều ổn." Jimin mỉm cười.


"Chúng ta nên làm gì hôm nay?" Jimin hỏi khi anh ấy quay lại và nhìn tôi với đôi mắt mệt mỏi.


"Vâng, trước hết, anh nên ngủ một chút." Tôi nói và Jimin mỉm cười.


"Một cái ôm?"


Giọng anh trong sáng và ngây thơ.


Chúng tôi lớn lên cùng nhau,từ nhỏ đến lớn Jimin luôn cần những cái ôm.


Anh thích được ôm ấp.


Tôi mỉm cười và gật đầu.

HOA HỒNG GIẤY(JIKOOK/KOOKMIN)TRANSNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ