"Có phải bởi vì trong nhà yêu cầu anh nối dõi tông đường hay không, hơn nữa danh tiếng kết hôn lần thứ hai không dễ nghe cho nên mới không muốn ly hôn?" Cô nghiêm túc nói.
Nhìn khuôn mặt nhỏ đang bày ra dáng vẻ nghiêm túc, Mục Đình nhíu mày, đột nhiên cười khẽ một tiếng cũng không nói chuyện.
"Anh xem anh xem, bị em nói trúng rồi đi!" Cô biết ngay là như vậy mà, lập tức đem khăn lông hung hăng ném vào người anh, "Vô sỉ!"
Xoa xoa vòng eo mảnh khảnh của cô, ánh mắt anh sáng rực đối diện với hai tròng mắt của Thẩm Huyên, môi mỏng hé mở, "Vì sao em lại nghĩ anh không thể tìm người khác nối dõi tông đường?"
Anh trước giờ cũng đều không hiểu trong đầu của cô gái này suy nghĩ cái gì.
Bốn mắt nhìn nhau, Thẩm Huyên chớp chớp mắt, lại đỏ mặt ấp úng lên tiếng, "Đó là bởi vì... chúng ta là hợp pháp nha, nếu muốn phải ly hôn rồi tìm người thì rất phiền phức nha."
Nếu không tại sao đột nhiên lại không chịu ly hôn, đừng nói là thích cô, dù thế nào cô cũng không cảm thấy, nếu ngày nào mà mình không chủ động tìm anh nói chuyện, thì người này liền sẽ không bắt chuyện với mình, thì thích cái gì, nhiều nhất chính là tạm chấp nhận sống chung.
"Em cảm thấy anh là người sợ phiền toái sao?" Anh nhíu mày.
Nghe vậy, Thẩm Huyên lập tức trừng lớn mắt, "Anh xem, rốt cuộc anh cũng chịu nói ra lời thật lòng, anh chính là muốn ly hôn đúng hay không!"
Đột nhiên có chút đau đầu, Mục Đình giơ tay xoa nhẹ mi tâm, nhưng lúc này bên tai lại vang lên một giọng nữ thanh thúy, "Em đã sớm phát hiện, ngày hôm đó anh liếc nhìn Tô Họa nhiều lần!"
Đừng tưởng rằng cô không phát hiện!
Nhíu mày, anh bỗng nhiên bình tĩnh nhìn cô nói: "Anh đây mỗi ngày nhìn em thì tính sao"
Thẩm Huyên: "......"
Bàn tay to ôm chặt vòng eo nhỏ bé, Mục Đình đem người ôm vào trong lòng ngực, đôi mắt sáng rực, "Anh vì cái gì không ly hôn, chả lẽ em không biết sao?"
Không biết anh đã làm cái gì, mà khiến cô luôn cho rằng mình sẽ đi tìm người phụ nữ khác.
Gió đêm có chút lạnh, Thẩm Huyên không khỏi chậm rãi cúi đầu, bỗng nhiên duỗi tay ôm lấy cổ Mục Đình, ghé vào tai Mục Đình nhẹ giọng nói: "Vậy anh...... Thích em sao?"
Thanh âm cô rất nhẹ, rồi lại mang theo tia chờ mong, mi mắt Mục Đình hơi rũ xuống, đột nhiên nâng cái cằm trắng nõn kia lên, lập tức phủ lên cái miệng nhỏ đỏ bừng kia, một tay kéo eo cô, hô hấp cực nóng đem người ấn vào trong lòng ngực.
Thẩm Huyên còn chưa kịp phản ứng lại, chỉ cảm thấy hô hấp của mình đều bị anh đoạt hết sạch sẽ, bàn tay bên hông giống như muốn đem eo cô bẻ gãy, nửa thân mình đều dựa vào trên bàn, hơi thở nam tính che trời lấp đất bao phủ ở xung quanh, đối phương vừa thô bạo lại vội vàng thật đáng sợ.
Hung hăng ở giữa cái cổ trắng nõn kia cắn một ngụm, thanh âm Mục Đình trầm thấp, "Thích!"
Trong lòng nhảy dựng, Thẩm Huyên chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, chờ đến khi cô lấy lại tinh thần, cả người không biết từ khi nào đã được đặt ở trên giường rồi, hơn nữa trong áo ngủ giống như có thứ gì, dọa cô nhanh chóng giãy giụa.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hôm nay lại không có ly hôn
RandomTác giả: Ngã Yêu Thành Tiên Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Phụ Nguồn: Diễn Đàn Lê Quý Đôn, Truyện YY Editor: Quất Không Chua (sachisan), Chovay-HVHT Nữ phụ ác độc Thẩm Huyên trong 《 Hào môn nguy hiểm: Vợ nhỏ ngọt ngào của tổng giám đốc 》, vì...