"Ahn Ahn, papa không đi có được không?”
“Papa, đầu tiên, con không phải chồng papa, vậy nên làm ơn đừng dùng cái tên buồn nôn như vậy gọi con, tiếp theo, cô giáo nói hi vọng papa tới ngay lập tức, nếu papa không đến, con sẽ gọi cho chú Seokjin”
“Papa đi!”
Cậu đi là được chứ gì!
Cùng lắm thì đến đấy ngồi yên nghe cô giáo nói, dù thế nào cũng tốt hơn để tên Seokjin đi, anh ấy mà đi thì đoán chừng, lúc anh ấy ra khỏi trường, chuyện cậu và Taehyung đã bị biến thể thành hai người sống nương tựa vào nhau, thu nhận cô nhi để sau nay an dưỡng tuổi già mất
Jeon Jungkook mang theo tâm tình nơm nớp lo sợ đến trường, vừa lên tầng hai đã thấy con trai càng ngày càng không đáng yêu nhà mình đang đứng dựa vào cửa văn phòng, bên cạnh là một cô giáo trẻ tuổi vẻ mặt bất đắc dĩ.
Tuy đứa bé này là hai người nhận nuôi nhưng không biết có phải vì sống cùng nhau không mà JungAhn đã mười tuổi càng ngày càng giống người yêu cậu, dù là khuôn mặt đẹp trai hay là giọng điệu khi nói chuyện, tất cả đều y như phiên bản thu nhỏ của Kim Taehyung
“Papa, cô giáo muốn nói chuyện với papa đó, papa làm ơn tập trung một chút đi.” Kim JungAhn đã sớm quen với việc papa mình hở chút lại mất tập trung, nhưng trước mặt người ngoài, cậu dù ghét bỏ thế nào vẫn không thể không nhắc nhở một chút.
"Ah, cô giáo, xin chào, xin chào, xin chào, chúc mừng năm mới, cung hỉ phát tài" Từ lúc học đại học, Jeon Jungkook vẫn luôn được mọi người yêu thương, điều này cũng khiến cho cậu càng ngày càng mơ màng, đặc biệt từ lúc Taehyung thu về tay, mặc kệ cậu làm loạn thế nào, anh ấy đều có thể thay cậu thu thập tàn cuộc, bởi vậy tật này mãi cậu chưa sửa được - "A không, tôi muốn nói là xin chào, tôi là, là, là anh của Kim, tôi tên là Jeon Jungkook"
"Đây là ba của em"
"Không phải, tôi là anh của cậu nhóc, cô giáo, tôi thật là anh của nó nha"
"Lừa người"
"Cô giáo, cô hãy tin tưởng tôi"
"Có quỷ mới tin tưởng papa"
JungAhn đứng bên cạnh trêu chọc, Jeon Jungkook sau một hồi tranh cãi rốt cuộc bộc phát, đứng lên hét vào mặt con mình: "YAAAAA, JungAhn, có tin papa đánh con không!”
"Không! Tin!"
"Thật đúng là hổ không phát uy thì…"
"Papa là thỏ, ba mới là hổ"
"Không được bới móc lời papa nói, đợi Taehyung về, papa nhất định phải mách tội con!"
"Không mách được đâu, con còn phải nói cho ba biết, lúc ba đi công tác, papa mỗi tối đều xem TV đến sáng, còn ăn thực phẩm rác rưởi, buổi sáng nằm ì, không đến chỗ làm ba ngày, hôm qua còn đi chơi với chú Jimin đến lúc khóa cửa rồi mới về, còn có papa làm vỡ bốn cái bát, làm máy lạnh..."
"Xí nữa con quên, papa còn ăn vụng đồ ăn của con nữa"
Con trai đáng ghét!!!