Chương 4.2

1.9K 271 7
                                    

Từ bạn trai một ngày biến thành bạn trai chính thức so với tưởng tượng của hai người đều đơn giản hơn rất nhiều.

Sau khi Thôi Phạm Khuê bị ép thành người biết chuyện nên phải chèo thuyền chung, bạn Thỏ đã trở thành khách quen của ký túc xá bạn Cáo.

Nhưng mà bình thường Thôi Phạm Khuê sẽ bị không khí mập mờ như có như không của hai người làm cho ngại tới đỏ mặt, cuối cùng sẽ giả khóc ôm chăn gối, chạy tới ký túc xá cũng rất gần đó của bạn Thỏ, tìm bạn tốt mới quen Khương Thái Hiện để kể khổ.

Không bị quấy rầy, đáng nhẽ đôi tình nhân trẻ phải thấy rất vui vẻ mới đúng.

Nhưng không biết là vì cảm giác tồn tại của đàn em quá mạnh, ánh mắt của em ấy cực kỳ nóng bỏng, hay do tâm tư của anh đen tối, lúc hai người ở bên nhau, anh cứ bị để ý quá mức tới nhất cử nhất động của cậu.

Giống như hiện tại, anh chỉ là đang ngồi trên bàn sách tìm website tài liệu, Thôi Tú Bân cũng chỉ dịch chuyển cái ghế của Thôi Phạm Khuê tới bên cạnh anh ngồi làm bài, nhưng chỉ cần cử động của Thôi Tú Bân có gì đó lệch lệch hướng một chút thôi, tim của anh cũng sẽ đập loạn cả lên.

Khoảng cách 20 centimet của hai người, hoàn toàn không làm anh an tâm.

"Tú Bân," Anh bị ảnh hưởng quá mức đành phải mở miệng, "Anh, anh ôm laptop sang giường ngồi nhé?"

"Ừm?" Thôi Tú Bân thường chỉ khi học mới đeo kính, nghe vậy, giữ tay áo đàn anh, vành tai anh cũng đã đỏ bừng cả lên, cuối cùng còn hạ thấp tay, giữ lấy ngón tay anh mà hỏi, "Em làm ảnh hưởng đến anh hả?"

Lý trí và trái tim bạn Cáo đánh nhau loạn lạc tới mức chỉ có thể khóc không ra nước mắt mà thầm nghĩ, đúng rồi đó! Ảnh hưởng lắm luôn nè!!!

Nhưng nói vậy thì không khí sẽ càng thêm mập mờ, nên anh chỉ dám trả lời, "Không phải đâu, chỉ là mình sát nhau quá."

"Vậy sao?"

Anh ngẩng đầu nhìn liền thấy đàn em đang nháy mắt với mình, biểu cảm vẫn là kiểu chính trực quen thuộc đó, nhưng giờ thì Thôi Liên Chuẩn đã hiểu rõ cậu hơn trước rồi nên vẫn thấy khó mà tin được.

"Anh không hiểu thật hả?"

Vậy là mình thật sự đang nghĩ nhiều hay là không đây?

Phát hiện ra đàn anh dường như đã sắp thẹn quá hóa giận, Thôi Tú Bân cảm thấy bản thân vẫn là nên có chừng mực thì hơn.

Không thể bắt người ta quá, nếu không bạn Cáo nhỏ sẽ bị dọa chạy mất.

Cậu gỡ mắt kính để xuống bàn, nắm chặt tay Thôi Liên Chuẩn, khẽ dùng sức một cái, khiến đàn anh vốn đang bất ngờ ngã về phía mình.

Cũng may là khả năng thăng bằng của Thôi Liên Chuẩn không tệ lắm, trước khi mất trọng tâm đã kịp chống một tay lên vai Thôi Tú Bân, may mắn chưa gây ra chuyện gì quá mức ngoài ý muốn.

Anh đỏ mặt đang định nổi giận, vừa ngước mắt lên, liền phát hiện chỉ cần nhích tới trước một chút thôi, là có thể dán chặt vào cơ thể người yêu.

[SooJun][Trans] Bạn trai một ngàyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ