Chương 9

95 8 4
                                    

- "Đi hẹn hò cùng anh."

JungKook trợn tròn mắt nhìn anh khi anh nói như vậy. Não bộ một màn trống rỗng không thể nghĩ thêm được gì, ngay sau đó là một cảm giác tức giận ùa đến vì cư nhiên cậu lại bị lừa vào tay con sói đáng ghét này. Nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, cố gắng điều chỉnh lại nhịp thở của mình một cách bình tĩnh nhất có thể. JungKook quay mặt ra phía cửa xe, buông lời nhẹ nhàng tựa như đang thở một cách kìm nén nhất.

- "Dừng xe lại ngay."

TaeHyung đoán được rằng con thỏ nhỏ này sẽ xù lông lên, và chắc chắn anh sẽ không tránh khỏi việc bị cậu la mắng. Thế nhưng anh không có ý định dừng lại, trước giờ anh vốn không phải là kiểu người dễ bỏ cuộc, đối với Jeon JungKook anh lại càng không muốn buông tay, anh đã suy nghĩ rất nhiều với quyết định sẽ theo đuổi cậu. Cả lý trí và con tim anh đều nói rằng, trong lần yêu đầu này anh sẽ phải thắng.

- "Tôi kêu anh dừng xe cơ mà." JungKook thật sự khó chịu lắm khi anh ta không đoái hoài gì đến câu nói của cậu.

- "Chưa đến nơi mà bé, em vội cái gì."

- "Tôi chẳng muốn đến đâu với anh cả, anh dừng xe lại giùm tôi." JungKook cao giọng quay hẳn người vào đối diện với TaeHyung, cậu rất khó chịu, rất chán ghét cảm giác bức bối ngay lúc này đây.

Nhận ra người bên cạnh có vẻ không còn điềm tĩnh được nữa, TaeHyung đánh nhẹ tay lái đưa xe vào sát lề. Anh âm trầm cho nhiệt độ trong xe tăng lên một chút, không khí giữa hai người đang khá lạnh lẽo nên anh cần một chút hơi ấm nhân tạo cũng được, ít nhất nó có thể khiến anh bình ổn hơn để dỗ dành cậu. Buông vô lăng xe, TaeHyung đan hai bàn tay vào nhau, anh biết cậu sẽ cáu gắt và anh cũng đã chuẩn bị tâm lý để giải quyết nó nhưng đến khi nó thực sự xảy ra rồi anh lại không biết mình nên làm gì và bắt đầu từ đâu. Vốn dĩ ngay từ lúc bắt đầu anh đã vậy, không có khả năng chống đỡ trước con người tên Jeon JungKook.

- "Mở cửa xe đi."

- "Ở đây cách nhà chúng ta khá xa mà em." Anh nhận ra ý định trong lời nói của cậu và anh không muốn.

- "Tôi không quan tâm, chỉ cần cách xa khỏi anh thì với tôi chỗ nào cũng là gần." Cậu gằn giọng và quay ngoắt lại đối diện với mặt anh, đối diện con người màu hổ phách đẹp mê hồn đang thu gọn bóng hình cậu vào đó. Người ta luôn nói về ái tình nằm trong mắt ái nhân, vĩnh viễn không một ai giấu được tình yêu nơi đáy mắt của mình. Và anh cũng vậy, anh có thể che giấu tất cả mọi thứ, nhưng chẳng một điều gì có thể che giấu được mảnh tình nhỏ bé nhưng mãnh liệt anh dành cho cậu. Và cũng chính điều này khiến cậu cần phải rời khỏi xe anh ngay lập tức, ít nhất là trong khoảnh khắc này.

Con ngươi TaeHyung thu rút lại mãnh liệt, thu lại ánh mắt, anh có chút mất mát với lời nói vừa rồi của cậu. Dù đã đoán được trước, nhưng anh vẫn khá đau lòng. Vốn định mạnh bạo hơn lái thẳng xe đến địa điểm anh muốn hẹn hò cùng cậu, nhưng có lẽ nếu hiện tại anh càng cứng rắn bao nhiêu, sẽ càng đẩy cậu xa anh bấy nhiêu. Anh vẫn không hiểu lý do gì cậu lại bài xích anh đến như vậy, hay do cách tiếp cận của anh không phù hợp, hay anh chưa đủ để cậu tin tưởng mà cho anh cơ hội. Nhưng cuối cùng lý do anh nghĩ được cũng chỉ là chắc do anh quá vội vã mà thôi. Anh vẫn mong là thế, và có lẽ anh nên chậm lại, từ từ từng bước một để bé nhỏ thật lòng đặt anh vào trong tim.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jan 31 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

VKOOK | Chú Gả Con Chú Cho Cháu Nhé!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ