Chương 6

194 25 1
                                    

Sau nụ hôn vội hôm đó, quả thật JungKook trốn TaeHyung rất kĩ. Cậu cảm thấy có chút hoảng loạn và mất tự nhiên mỗi khi phải đối mặt với anh. Thế nên, chỉ cần là nơi nào có TaeHyung, JungKook cậu sẽ trối chết mà trốn cho bằng được. Chỉ cần nghe loáng thoáng mẹ nhắc cái gì nhà họ Kim, cậu sẽ mất hồn mất dạng mà bay vào phòng trốn kĩ.

Dạo này thời tiết đã vào mùa, mưa cũng nặng hạt và rõ rệt hơn rất nhiều. Trời cứ mưa liên tục như thế khiến JungKook có chút ảo não trong lòng. Hôm nay cùng lúc JiMin và HoSeok muốn rủ cậu đi chơi, nhưng do trời cứ mưa mãi như thế, nên cả ba đành phải chôn chân ở nhà cậu. Thành ra bây giờ, ba đứa trẻ lớn xác đang ầm ĩ trong phòng khách nhà cậu đây.

- "JungKook mày sướng thật ấy, cứ ăn rồi nằm ì ra cả ngày thôi nhỉ, tao ở nhà ấy hả bị sai vặt liên miên, nên nhiều lúc tao muốn trốn đi chơi cho rồi." Trệu trạo cho miếng táo vào miệng, JiMin vừa nằm ngả ngớn trên ghế hướng JungKook nói tới.

- "Sung sướng nỗi gì, mày phải ở trong tình cảnh của tao mày mới hiểu được." JungKook cậu sẽ chẳng nói ra là cậu đang khó chịu trong lòng vì tên hàng xóm kia lắm đâu.

- "Mày thì có gì mà than thở, ăn rồi nằm ra, yêu đương thì cũng chẳng có để mà ghen với tuông nữa cơ, nói tao nghe mày khổ gì?" Môi bĩu dài thườn thượt, JiMin khinh bỉ lườm nguýt qua JungKook.

- "Tao bị người ta cưỡng hôn rồi đấy." Tiếng thở dài của JungKook nghe não hết lòng của hai đứa bạn thân yêu đang ngồi trong một không gian yên tĩnh thế này.

- "CÁI GÌ?" Đồng loạt cả JiMin lẫn HoSeok đều hét toáng lên thất thanh khiến JungKook cảm thấy hối hận vô cùng khi lại đi kể cái chuyện mất mặt này cho hai đứa ngốc kia nghe.

- "Mày đang đùa tao à?"

- "Ai làm thế, đứa nào dám làm thế với mày?"

- "Đứa nào mù thế đi cưỡng hôn mày?"

- "Nào, nói nghe đi sao lại câm như hến thế rồi?"

JungKook lại thở dài ảo não, đúng là óc bã đậu mới đi kể cho hai đứa này nghe mà. Xem thái độ của chúng đi, là hóng hớt chứ lo lắng gì cho ông đây đâu. Kì thực cậu không muốn nói cũng không muốn nhớ đến nó đâu, cơ mà không hiểu sao nụ hôn đó và khuôn mặt của anh ta cứ lảng vảng trong đầu cậu suốt thôi. Uất ức quá mới buột miệng kể ra, cứ nhịn mãi trong lòng cậu không chịu được. Vả lại hai đứa này cũng không quen thân gì TaeHyung, cậu kể ra chắc cũng không sao, mà với chúng nó có khi nghe cậu nói xong lại ghét TaeHyung cùng với cậu luôn ấy chứ. Lúc đó có lẽ là sẽ có đồng minh để bênh vực cậu rồi.

- "Chúng mày biết đó, tao thì chưa yêu đương bao giờ nên khi bị vậy tao có chút không thông và cứ nghĩ mãi thôi." JungKook vò rối mái tóc đến loạn, chậm chạp nói.

- "Mà ai mới được?" HoSeok sốt sắng hơn hẳn, đúng rồi đây mới là điều mọi người cần biết cơ.

- "Phải phải, ai mới được, à mà hôn kiểu gì? Chạm lưỡi luôn không?"

- "Mày bị điên à, chạm thì tao cắt lưỡi luôn rồi."

- "Ô, nói thế là người mày không thích à?" JiMin có chút nóng lòng nhưng hỏi đúng trọng điểm.

VKOOK | Chú Gả Con Chú Cho Cháu Nhé!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ