"Taehyungie, anh ở yên nào." Jungkook đưa tay ra đằng sau xoa xoa mái đầu bông xù đang dựa vào cổ cậu ngọ nguậy, ngó tới ngó lui nhìn mọi người.
"Jungkookie Jungkookie cái áo kia đẹp thật, chúng ta đi xem thử đi." Cũng chẳng biết người phía sau có nghe hay không mà chỉ thấy Taehyung hào hứng chỉ trỏ vào một cửa hàng quần áo bên kia đường. Jungkook thở dài, như vậy rõ ràng là không nghe rồi. Cứ phấn khích cho cố vào rồi bị fan chụp lại đăng lên mạng xã hội, lại bị anh quản lý mắng thì thể nào cũng mếu máo làm nũng bắt cậu dỗ cho mà xem. Liếc nhìn nhìn người kia vẫn đang chăm chăm vào cửa hàng bên kia, Jungkook đành kéo chiếc khẩu trang của mình lên, cũng thuận tay kéo cái mũ lưỡi trai của người bên cạnh sụp xuống một chút, dùng tay áo dài che đi đôi bàn tay đang lồng vào tay anh kéo đi, nói, "Được rồi, nếu anh thích như vậy thì chúng ta đi xem thử đi."
Taehyung nhìn những ngón tay nhỏ nắm chặt lấy tay anh được che bởi tay áo dài thòng của người yêu nhỏ, cười tít mắt, vô cùng cao hứng bỏ qua lời cảnh cáo trước khi ra khỏi cửa của anh quản lý về việc bị chụp lén mà vung vung vẩy vẩy đi theo cậu.
.
.
"Jungkookie, em thích cái nào?" Taehyung kéo Jungkook đang lang thang giữa các dãy áo quần lại hỏi. Jungkook đang xem đồ nghe anh gọi liền quay lại, nhìn hai chiếc áo trên tay anh một chút rồi lại nhìn anh, sau một hồi trầm ngâm nói, "Em không biết nữa... Taehyungie, anh mặc cái gì cũng đẹp, hay chúng ta lấy cả hai cái đi!"
Taehyung nghe cậu nói phản ứng đầu tiên là mắt trợn ngược, sau đó chính là bĩu môi đầy bất mãn, "Này nha Jungkookie, cứ mỗi lần anh hỏi em chọn lựa áo quần khi đi mua đồ em đều nói như vậy. Kết quả là sao chứ? Là tủ đồ của anh đang đầy đến nỗi hôm qua lúc anh đang gọi điện cho mấy anh Wooga Seojoonie hyung hay Bogumie hyung đều bảo anh cần dọn dẹp bớt luôn rồi kìa."
Jungkook nghe anh nói cũng phì cười, nhưng nghe tới vế sau lông mày liền nhíu lại, "Không phải Seojoonie hyung và Bogumie hyung mà là Seojoon hyung và Bogum hyung. Còn nữa Taehyungie, hôm qua anh gọi điện lúc nào, sao em không biết?"
Taehyung nhìn mặt người yêu nhỏ liền biết mình lỡ lời, liền nhanh trí cười haha chuyển chủ đề để phân tán sự chú ý của cậu ra khỏi việc tối qua anh trốn cậu chui vào phòng áo quần để tám chuyện với hội bạn của mình. Jungkookie mà biết được thể nào một tuần sau sẽ không thèm nói chuyện với anh cho mà xem. Tệ hơn là cậu sẽ không thèm nhìn mặt anh luôn, buổi sáng anh sẽ không có ai để hôn hôn chụt chụt gọi dậy, buổi tối cũng chẳng có cái má phúng phính hay cái đầu tròn tròn nào để nghịch một hồi trước khi đi ngủ. Vì vậy anh vội nói, "Jungkookie hay chúng ta lấy cái áo này nha?"
Nhìn vẻ mặt cười cười mong qua chuyện của người trước mặt, Jungkook chỉ biết thở dài, lấy tay véo má anh thật mạnh rồi vơ cả hai cái áo bỏ vào giỏ hàng, tiện đường lấy thêm cái áo khoác bên cạnh mình đang tăm tia nãy giờ, ướm lên người anh rồi gật đầu bảo, "Chúng ta lấy cái này luôn. Dạo gần đây dù trời không lạnh lắm nhưng anh cũng phải luôn mặc ấm giữ sức khỏe đó."
Taehyung cười tít cả mắt, ôm lấy người nhỏ tuổi dính thành một cục đi lại quầy tính tiền.
.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Vkook] Dreamy Castle
Short StoryDisclaimer: Mọi nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tôi. Tất cả oneshot được viết nhằm mục đích phi lợi nhuận, không nhằm xúc phạm bất kỳ tổ chức, cá nhân nào. Vui lòng không reup khi chưa có sự chấp thuận. Xin cảm ơn.