11. So long as you are happy

112 15 0
                                    

"Jimin hyung, anh có thấy Taehyungie ở đâu không?"

Jimin đang nghe lại ca khúc mới của nhóm thì chợt thấy một cái đầu sẫm màu tròn vo hỏi như vậy. Nghe câu hỏi, Jimin hơi nghiêng đầu ngẫm nghĩ.

"Taehyungie? Không anh không thấy. Cậu ấy không ở cùng với em à?"

Hôm nay là một trong những ngày hiếm hoi nhóm có thời gian rỗi trong chuỗi ngày luyện tập vũ đạo, và việc cậu áp út của nhóm không bám theo đứa em trước mặt mè nheo đòi đi chơi quả là một chuyện kỳ lạ.

Jungkook nhận được câu trả lời từ Jimin, gương mặt hơi chùng xuống. Từ lúc mở mắt tỉnh dậy cậu đã không thấy anh ở đâu cả. Thói quen ngủ của Taehyung rất xấu, một khi ngủ say thì sẽ rất khó để gọi dậy. Vì vậy sau nhiều lần thử nghiệm không thành công, mọi người đã mặc định việc đánh thức anh dậy vào mỗi sáng sẽ do cậu phụ trách. Ấy vậy mà sáng nay cậu tỉnh dậy đã thấy khoảng giường bên cạnh mình hơi lạnh đi, chứng tỏ anh đã rời đi được một lúc rồi.

"Ừm, em hiểu rồi. Anh làm việc tiếp nhé, em sẽ hỏi Hoseok hyung vậy."

Jimin nhận được một câu như vậy, chưa kịp gật đầu thì rất nhanh đã nghe tiếng bước chân chạy xuống lầu hướng về phía một căn phòng khác.

"Taehyung hả? Anh không rõ nữa..."

"À vâng..."

Lại là tiếng chân chạy lạch bạch cùng giọng nói đã có phần hổn hển.

"Namjoonie hyung, anh có thấy..."

"Taehyung hả em? Hừm... Anh tưởng thằng bé đi với em?"

"Không ạ... Xin lỗi vì làm phiền anh nhé, anh cứ làm việc tiếp đi..."

Đến lúc này Jungkook bắt đầu cảm thấy khó hiểu. Anh có thể đi đâu được nhỉ? Chẳng lẽ hôm nay anh có lịch trình đặc biệt? Không thể nào, hôm qua trước khi đi ngủ cậu đã kiểm tra lại lịch trình của hai người, không có lịch trình gì cần làm nên cậu còn định bụng để anh ngủ nướng một chút. Taehyungie của cậu, đi đâu mất rồi...

Đúng lúc Jungkook đang ủ rủ ngồi một góc nơi hành lang thì chợt một bóng người đi qua. Người kia lờ đờ lờ đờ, bước chân cũng thể hiện rõ sự mệt mỏi, nhìn kỹ liền có thể thấy rõ ý định về phòng nghỉ ngơi. Yoongi sau một đêm thức căng làm việc định về đánh một giấc thật ngon thì chợt khựng lại trước một cục đen tròn trước cửa phòng mình. Định bụng mặc kệ phớt lờ đi ngang qua nhưng đôi mắt như sắp khóc ngẩng lên nhìn làm anh thở dài. Hết cách, anh lại gần, cuối xuống ngồi chồm hổm hỏi.

"Chuyện gì vậy" Giọng nói thể hiện sự mỏi mệt, nhưng hàm ý quan tâm trong câu hỏi không khó để nhận ra.

"Taehyungie..." Jungkook cuối cuối đầu, tay vân vê áo khẽ nói. Dù chỉ có một từ nhưng nhờ bộ óc thiên tài của mình Yoongi đã nhanh chóng đoán ra. Thật ra cũng không khó đoán đến như vậy. Khiến cậu em út mình đầy cơ bắp của nhóm thành thế này cũng chỉ có vài điều, mà chiếm đa số đều là những việc liên quan đến một cậu em khác nữa của anh. Yoongi lại một lần nữa thở dài, làm anh lớn thật khổ mà, đặc biệt là khi những đứa nhỏ này chưa bao giờ có thể khiến anh yên tâm cả.

[Vkook] Dreamy CastleNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ