Chapter 10 : Nhanh, gọn và lẹ...?

77 12 1
                                    

  Tôi mới bàng hoàng nói:

  -Ý ông là sao? Không có con sói nào xuất hiện đêm hôm qua sao?

  -Nhưng rõ rãng tôi và Vinner đã gặp một con - Flora nói tiếp - Thậm chí Gwen còn bị con còn lại sát hại dã man như vậy cơ mà!

  -Này, này! Ta nào dám nói bậy. Tôi mà có hành vi lừa dối, ban tổ chức sẽ trảm đầu ta mất!

  -Vậy ông giải thích về những việc xảy ra tối qua đi! - Tôi giận dữ đáp

  -Nào, Vinner! - Adonis nói lại - Cứ bình tĩnh. Để ta nói này, chuyện mà cậu và Flora gặp có lẽ đã vượt ngoài tầm dự đoán của ta. Nhưng nó không vi phạm luật, ít nhất là trong sách luật có ghi như vậy. Việc này ta không được phép tiết lộ, có lẽ các em cần phải tự tìm ra thôi. Còn về trường hợp của Gwen,.. không có gì bất thường xảy ra hết, hiểu chứ?

  -Không thể thế được, rõ ràng là-

  -Không có gì là rõ ràng cả, Vinner à - Adonis cười - Người khác đối đãi tốt với em, chưa chắc họ thực sự tôn trọng em đâu. Cứ vậy mà suy nghĩ. 

  -Thế nghĩa là... - Flora nói

  -Thôi thì chỉ đến đó thôi nhé! - Adonis ngắt lời - Ta biết trước các em sẽ hỏi những câu đó nên mới ngồi đây chờ sẵn thôi. Chứ giờ là tiết văn, đừng làm cô Araxie thất vọng với trình độ diễn văn dở tệ của mấy đứa nhé!

  Ông ta vừa cười vừa đi ra khỏi phòng học. Chúng tôi lần lượt ngồi vào chỗ, đợi giáo viên tiết này vào. 6 người đã ra đi, 7 người còn lại. Đó không phải là một con số lớn, nhưng tỉ lệ giữa số kẻ thù và tổng số người mới chính là thứ đáng lo ngại. 

  Tôi đang nghĩ gì thế này? "Lo ngại sao?", thật không giống tôi bình thường chút nào! Sao phải sợ hãi? Tôi là Vinner kia mà! Tôi có niềm tin vào cuộc sống hơn bất cứ ai hết. Tôi sẽ đứng vững trên trận chiến này, để trở về và đem họ lại. Tôi phải vận dụng những gì đang có, phát huy những lợi thế của mình, để đánh bại lũ ma sói và ma cà rồng khốn kiếp đó!

  Tôi đã lấy lại được cảm hứng, cô Araxie, giáo viên dạy văn cũng vừa bước vào. Cô nói:

  -Chào các em, cô là Araxie, giáo viên sẽ đảm nhiệm môn văn cho lớp học của chúng ta. Theo cô thấy sơ qua thì lớp ta đã loại được 6 người rồi phải không? Tiến độ như này là vừa đấy. Nhưng nếu là lớp của thầy Adonis, cô nghĩ các em phải tốt hơn cơ.

  Ông Adonis có gì mà các giáo viên cứ bàn tán suốt vậy nhỉ? Ông ta giữ một vai trò đặc biệt nào đó trong cái ban tổ chức mà ông ta nhắc đến chăng? Tạm gác lại hàng loạt dấu hỏi cứ lởn vởn trong đầu tôi. Tiết văn đã kết thúc êm đềm để chuyển sang một bài kiểm tra, tất nhiên rồi. Tôi nhận đề bài, đặt tờ giấy xuống và dần dần nghĩ về cuộc sống sau này. Văn học, thứ nghệ thuật cái quý chứa đựng đầy tình cảm sâu sắc và ý nghĩa này... sao mà KHÓ ĐẾN VẬY?

  Tôi chợt nhận ra 10 phút đã bay mất không lời từ biệt. Không còn thời gian để suy nghĩ nữa, phải cắm đầu vào làm thôi không muộn giờ. Cuối cùng cũng vừa kịp lúc nộp bài. Cô Araxie đi một vòng quanh lớp để thu bài rồi ngày lập tức trả lại cho từng người như thường lệ. Rồi cô ấy nói:

Lớp học ma sói - Một vũ trụ khácNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ