Phần 16

841 35 4
                                    

Hôm nay là ngày cuối cùng Ann hoàn thành bức vẽ tường ở trên trục đường chính của thành phố rồi, theo như thói quen mỗi tác phẩm hoàn thành, dưới cùng cô sẽ ký tên mình. Khi mới vừa ký xong, vui vẻ đứng dậy chuẩn bị dọn đồ thì đâu đó một người đi đến...

-Chị là Ann Sirium?

-Là...là em-Ann sững người lại, cô không mơ đó chứ, Cheer tìm đến chị hay lại vô tình đi qua chỗ chị một lần nữa

-Chị có thời gian rảnh không? Chúng ta đi cafe chút nhé, tôi có vài chuyện thắc mắc muốn hỏi

-Được...

-Chị muốn uống gì?-Sau một lúc không lâu, hai người đã đến quán gần nhất, Cheer cầm menu lên hỏi chị

-Cho tôi nước cam đi..

-Được rồi

-Vậy...em..em có chuyện gì muốn hỏi tôi sao?

-Tôi muốn hỏi chị một vài chuyện trước đây, chúng ta từng như thế nào vậy?

-Sao...sao em lại hỏi vậy?

-Hmm... khi tôi thấy tên chị tôi cảm giác nó thật thân thuộc, trong đầu tôi hiện một số hình ảnh rất mờ chẳng thể nhìn rõ, tôi thấy mình và một người phụ nữ nào đó đang bên nhau, không biết có phải không nữa...

-Chắc...chắc em nhầm rồi.. không có chuyện vậy đâu- Ann cúi mặt xuống, lảng tránh ánh mắt Cheer nói với giọng ấp úng

-Vậy sao? Có lẽ vậy... Mà chị này

-...

-Tôi nhờ chị một chuyện được không?

-Chuyện gì sao?

-À?! Không phải, là thuê mới đúng chứ? Một người quan trọng của tôi rất thích những bức tranh chị vẽ, cậu ấy hâm mộ chị nhiều lắm, mà sắp đến sinh nhật cậu ấy, tôi muốn chị vẽ một bức tranh bất kỳ nào đó để tặng cậu ấy được không?

-Là người quan trọng đối với em sao? Ừ được rồi, tôi sẽ giúp em-Khi nghe đến ba chữ người quan trọng mà tim Ann như thắt lại, thật mừng khi em ấy đã có người giúp chở che cho em

-Vậy thì tốt quá, chị muốn vẽ bất cứ gì, ở bất cứ đâu cũng được, tôi sẽ đưa chị đi...

-Ừm... đây là số điện thoại của tôi, có gì chúng ta nói chuyện sau, giờ tôi có việc phải đi gấp- Ann vội đứng dậy bỏ đi

-Để tôi đưa chị đi

-Cảm ơn, không cần đâu

Rời khỏi quán, Ann chạy đi rất nhanh, chị không thể kìm được những giọt nước mắt ấy, chị đã nép vào một góc tường để khóc, chị không thể chịu thêm được nữa khi ngồi trước người mình yêu, bao nhiêu nỗi nhớ chợt ùa về khi ngồi đối diện với Cheer, một người mình yêu nhưng chẳng còn thuộc về mình, mình chẳng thể với tới, mà chỉ có thể đứng từ xa để nhìn em hạnh phúc bên ai...

______________________

-Ann...Ann à?!

-D..dạ mẹ..

-Canh trào hết rồi kìa

-Con xin lỗi-Ann vội tắt bếp

-Con có chuyện gì vậy? Có thể kể cho mẹ nghe không? Mẹ thấy con gần đây hay mất tập trung quá

[AnnCheer] Tình Yêu Của Chúng TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ