Phần 17

993 39 4
                                    

Một tuần ở Thái của Cheer kết thúc, chỉ còn mấy tiếng nữa là cô phải lên máy bay rồi nhưng chẳng hiểu sao trước khi đi cô muốn đến gặp chị nói vài lời dù hiện tại cô cảm thấy rất hận chị vì ngày ấy chị đã rời đi lúc cô khó khăn nhất nhưng có vẻ sâu thâm tâm thì không phải vậy...

-Chị Ann...-Cheer đã tìm đến nhà và thấy chị đang tưới cây ngoài sân vườn

-Cheer?! Sao em đến đây

-Tôi muốn nói chuyện với chị

-Ừm được

-Chút nữa tôi sẽ trở về Sing

-...

-Chị không có chuyện gì muốn hỏi tôi sao?

-Chuyện..chuyện gì?

-Chị không phải giấu diếm cảm xúc như vậy đâu, tôi đã biết hết tất cả về quá khứ của mình và kỉ niệm của chúng ta...

-Em...em biết rồi sao

-Phải. Tôi đã biết được ngày ấy chị rời xa tôi như thế nào...

-Không phải đâu Cheer à, em nghe tôi nói đi...

-Nghe? Nghe chị biện hộ cho những việc chị làm sao? Tôi không tin đâu, tôi đến đây chỉ muốn nói rằng cảm ơn chị đã cho tôi quá khứ mà bản thân tôi muốn quên nhất-Nói rồi Cheer đứng dậy bước đi

-Tất cả không phải như em nghĩ đâu mà, nếu giờ tôi nói tôi còn yêu em thì có lẽ em không tin điều ấy...

-Phải, làm sao tôi có tin được chị đây chứ?

-Em cho tôi ba tiếng đi, tôi sẽ chứng minh

-Một giờ nữa tôi còn có chuyến bay...

-Một giờ sao? Như vậy làm sao tôi có thể, chúng ta đang ở Băng Cốc còn rất xa nơi mọi chuyện đã bắt đầu

-Vậy chị hết cơ hội rồi đó-Nói rồi Cheer định quay bước đi

-Được, một giờ thì một giờ...-Ann vội níu tay Cheer

-Đến nơi rồi- Ann chỉ Cheer đường đến một bãi biển

-Chẳng phải đây là nơi chị đã vẽ bức tranh cho tôi sao?

-Phải, chính là nơi này, đây là nơi trước đây chúng ta thường cùng nhau đến để ngắm hoàng hôn, em nói em thích biển, em thích hoàng hôn và cả tôi nữa, em xem này, chính cây dừa này chúng ta đã khắc tên nhau ở đây, em nhớ chứ?

-Là tên của chúng ta sao?

-Em nhớ ra được điều gì không?

-Không nhớ...-Cheer nhắm mắt lại, sờ lên hai chữ ký tự ấy để cảm nhận

-Còn đây là nhà hàng mà chúng ta đi ăn, khởi đầu tình yêu của chúng ta, em đã ngỏ ý với tôi bằng một bài hát, em đã ngồi ở đó, tôi thì ngồi ở đây

-Tôi? Hát sao?

-Phải, em nói em chưa từng hát trước mặt mọi người và em chỉ hát cho người em yêu thương, chính chỗ này em đã ngỏ lời tỏ tình tôi... Em nhớ chứ?

-Không nhớ...

-Không sao, chúng ta sẽ đi đến Mystery nơi mà lần đầu chúng ta gặp nhau ở Thái

[AnnCheer] Tình Yêu Của Chúng TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ