🌻 Chương 3: Cạnh Lăng vương

44 2 0
                                    

Editor: Tịch Yên Vũ

Beta: Tửu Thanh

Thái tử Khương Yến Nhiên và Hà Dương công chúa Khương Linh Châu là huynh muội cùng một mẹ nên hai người luôn rất gắn bó. Sau khi nghe muội muội nói vậy, Thái tử có lòng muốn khuyên nàng vài câu nhưng vừa định mở miệng lại tự nhiên hắt hơi một cái, nhìn vô cùng khổ sở.

Hắn đành im lặng theo một cung nữ đi đến trắc điện thay y phục.

Lúc Thái tử trở về Lãm Vân cung thì ngửi thấy mùi thơm thanh mát, dễ chịu từ một chiếc lư hương nhỏ. (1)

(1) Lư hương nhỏ (Tiếng Trung: 博山香里一): Một loại đồ vật có tác dụng giống các loại lư hương thường thấy nhưng kích thước nhỏ hơn và ít được trang trí hoa lệ hơn.

Hắn ngửi thật cẩn thận, rồi chợt phát hiện ra đây là Úc Tê hương được Nam quận tiến cống năm ngoái. Hắn nghĩ bình thường Khương Linh Châu luôn đeo túi hương bên người, để nghiên bút trên án (2), là một cô nương hết mực phong nhã, lịch sự, trong lòng Thái tử bỗng cảm thấy chua xót.

(2) Án: Bàn luyện chữ, vẽ tranh, xử lý công việc của vua chúa, quan lại.. thời xưa

Nếu gả sang nước Ngụy, sau này nàng sẽ chỉ nhìn thấy những người lính thô lỗ cầm kiếm cưỡi trên lưng ngựa, sao còn có thể ngửi thấy mùi Hoàn hương, Tuyến hương được nữa, e rằng đó sẽ là một cuộc sống không hề dễ chịu.

Thái tử bực bội.

Khương Linh Châu mà phải gả sang nước Ngụy đâu chỉ khó chịu mỗi chuyện đó, người Tiêu gia sẽ coi nàng như cái gai trong mắt, lúc nào muội muội của hắn cũng như đang bước trên lớp băng mỏng và sống trong cảnh nơm nớp lo sợ.

Nghĩ đến đây, Thái tử nhìn chằm chằm con khổng tước màu lam được chạm khắc trên chiếc lư hương bằng vàng, im lặng một lúc lâu, sắc mặt và tâm trạng đều vô cùng nặng nề.

Khương Linh Châu cho cung nhân lui hết ra ngoài, chỉ để Bạch Lộ và Kiêm Hà ở lại hầu hạ, sau đó hỏi: "Hoàng huynh đang suy nghĩ gì vậy ạ?"

"Hà Dương, nếu muội không muốn gả cho kẻ mãng phu kia thì nhất định phải nói cho vi huynh biết." Thái tử nói: "Chỉ cần muội không muốn, thiên hạ này sẽ không ai có thể cưỡng ép muội. Phụ hoàng và vi huynh chắc chắn sẽ bảo vệ muội bình an cả đời."

Thái tử bị ướt mưa, búi tóc chưa kịp khô nhưng khuôn mặt vẫn vô cùng nghiêm túc. Khương Linh Châu thấy dáng vẻ của huynh trưởng, trong lòng chợt thấy cảm động, chẳng khác gì tuyết tan sau mùa đông buốt giá, mùa xuân ấm áp trở về.

"Chuyện quốc gia đại sự đâu phải chỉ một câu "Không muốn" là có thể giải quyết được?" Nàng cầm bình trà lên, tự mình rót một chén cho Thái tử, khẽ nói: "Hà Dương là trưởng công chúa của nước Tề, sinh ra đã phải mang trong mình trách nhiệm nặng nề này. Có thể hóa giải muộn phiền giúp phụ hoàng là may mắn của Hà Dương."

Thái tử không uống trà, chỉ nặng nề đặt trên bàn, la ầm lên: "Muội hãy suy nghĩ kĩ đi đã!"

Khương Linh Châu nói: "Đương nhiên là muội đã nghĩ kĩ rồi."

REUP [ CHIM TRONG LỒNG - MIANG ]Where stories live. Discover now