mọi nỗ lực sẽ được đền đáp bằng thành công.

635 92 6
                                    



jaemin cho miếng bánh mì vào miệng, trước đó không quên hôn vào trán jisung, vội đi ra ngoài. em thở dài, phết nốt chút mứt cam còn sót lại, đứng lên dọn dẹp chuẩn bị lên giảng đường.

đêm ngày lẫn lộn, nhưng jisung không cần rõ việc đấy. đôi mắt của em thâm quầng, dùng số tiền ít ỏi còn trong ví mua một lon nước tăng lực loại nặng, mong sao nó sẽ giúp em gắng gượng qua tuần chết tiệt này.

đêm ngày lẫn lộn, nhưng jaemin chỉ mong sao một ngày có nhiều hơn hai mươi tư giờ. để anh có thể làm việc nhiều hơn một chút, để cho jisung có thể ngủ trọn vẹn sau mấy giấc chập chờn không quá ba tiếng. để thời gian hai đứa dành cho nhau lâu hơn một bữa cơm, một tiếng cạch kết thúc báo cáo hàng tuần và em thôi chuốt bút chì, đôi mắt căng ra giờ nhắm lại cũng thật quá khó khăn; giấc ngủ là một món quà miễn phí, nhưng bản thân mỗi chúng ta quên đi nó, để rồi muốn, cũng không được.

tấm đệm kêu cót két đến phát thương, jisung như ngã xuống nó. jaemin từ phòng tắm ra, xung quanh cơ thể cường tráng như có một làn hơi nước. may mắn tiền nước và điện được cộng gộp vào tiền nhà, nếu không thì có nước nóng anh cũng không dám tắm.

jaemin hôm nay cũng tạm thời xong việc, leo lên giường ôm em vào lòng, tay xoa lên tấm lưng đã ngồi vẽ suốt mấy tuần trời. rất lâu rồi cả hai mới rảnh rỗi vào buổi tối nên cần triệt để thưởng thức.

phải chuẩn bị đồ án tốt nghiệp, jisung bận đến tối tăm mặt mũi. đến hôm nay coi như mọi việc đã gần xong hết mới dám nghỉ ngơi. bụng em reo lên vì bữa tối không đủ no, nhưng nào dám ăn thêm bởi ngộ nhỡ có việc gì quan trọng, không có tiền trong tay, lại khổ. suốt một tuần nay trong dạ dày của jisung chỉ có cà phê đậm đặc, nước tăng lực và một chút thức ăn ăn cùng jaemin vào buổi tối. jisung không dám ăn nhiều, nhường cho anh phần hơn; sáng sớm em cũng bớt ít thời gian đi bộ ra chợ nấu ăn cho anh mang đi làm. nếu các mợ ngoài chợ có thương, thì bữa trưa của anh sẽ đầy đặn hơn một chút, nhỡ các mợ có ghét, em đẩy phần của mình cho jaemin, bản thân uống nước cầm hơi cũng không sao.

anh bận đi làm như vậy, chẳng quá để ý đến việc bếp núc. công việc bấp bênh đến khó tin, dăm bữa nửa tháng liền chuyển công tác. jaemin vì muốn jisung có được lễ tốt nghiệp tử tế, lại càng hăng say làm rồi lại làm, đến đêm muộn mới về. ngộ nhỡ tối hôm đó jisung có quá bận bịu, đành mì tôm mà úp. khu vực này vắng vẻ, có những hôm hết sạch đồ ăn, muốn mua cũng không được.

người jisung vốn dĩ đã gầy lại cao, nay trông càng tệ. mùa đông, thời tiết ở đây khắc nghiệt hơn vùng quê hai đứa ở, chút áo ấm duy nhất không thể giữ nhiệt độ cơ thể ấm áp, đêm lạnh, củi khô đốt lò không có, chỉ biết ôm lấy nhau cho đỡ rét.

vật giá càng ngày càng tăng, thu nhập của hai đứa trước vẫn đủ sống, giờ thì do khủng hoảng kinh tế trong vùng mà kéo theo đó là bữa cơm không hoàn chỉnh, giá nhà tăng, tiền điện nước tính riêng. jisung chỉ muốn ngày tốt nghiệp đến thật nhanh, em có thể cầm tấm bằng xin việc tử tế, thay cho công việc part-time hiện tại; gánh cùng anh jaemin một phần nào đó.

"mẹ, con vẫn khoẻ, trên này điều kiện rất tốt, con sắp tốt nghiệp rồi, chỉ tiếc không thể để mẹ chứng kiến tận mắt cảnh trao bằng, từ đây về đó xa, đi mệt lắm." jisung nói, từ đầu giây bên kia truyền đến tiếng ho sù sụ, cùng với mấy câu hỏi thăm thường ngày.

njm x pjs | gnasche.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ