tiền, sức khoẻ và căn nhà của chúng ta.

742 87 3
                                    


jisung bước vào phòng chứa đồ.

mùi bụi xộc lên mũi jisung, làm em nheo mắt, cổ họng em rát; một ít máu ở tay sau khi em che miệng và ho. nhưng jisung chẳng quan tâm mấy, chuyện này xảy ra khá bình thường.

gọi là phòng chứa đồ nhưng căn phòng này lại gọn gàng hơn cả thảy, chắc là bởi đồ đạc của hai đứa không nhiều. jisung thắp nến, bắt tay vào việc của mình.

đáng lẽ chiều nay jisung phải vào viện chăm bố của jaemin, nhưng mẹ anh đã gọi cho em: jisung không cần phải đến đó nữa, jaemin đã thuê người để chăm sóc rồi. vậy nên em sẽ đi khám với chenle.

cậu chủ zhong dẫn jisung vào một bệnh viện tư có tiếng. tất cả các xét nghiệm được diễn ra vô cùng nhanh chóng, khiến jisung có chút bất ngờ. trong lúc ngồi đợi kết quả, điện thoại jisung rung lên nhiều lần, có email gửi cho em. như thường lệ thì nó sẽ là email của khách, nhưng jisung thấy có rất nhiều ảnh trong tệp, em tò mò nhấn vào.

chiếc điện thoại cũ rơi xuống đất, y tá gọi jisung vào. em như người mất hồn, giật mình tiến vào trong.

-

hồi còn nhỏ, lúc căn nhà cây mới được xây, jisung và jaemin ở đó chẳng muốn rời. hai đứa trao cho nhau nhiều dự định, lấy đó làm mục tiêu sống cho đời mình.

và jisung lại nghĩ, bây giờ em sống vì cái gì?

em chẳng còn ai ở bên cạnh. jaemin của em đã rời xa em rồi, cha mẹ em cũng không còn, việc em tồn tại trên đời này có ý nghĩa gì nữa?

jisung dừng chân trước nhà cây cao lớn vẫn đứng vững sau ngần ấy thời gian, chỉ có màu sơn là bạc đi chút ít. đôi môi khô khốc, trắng bệch của em mỉm cười, jisung bước vào trong.

người em đã quá lớn so với căn nhà này rồi thì phải.

-

khoảng thời gian dài sau đó, jaemin vùi đầu vào công việc. anh không về nhà một buổi nào, kể cả vào buổi tối. công ty dường như trở thành nhà của jaemin. tiếng chuông điện thoại khiến anh giật mình, chenle gọi.

"jaemin, giờ anh có biết jisung đang ở đâu không?"

"ở nhà."

"cậu ấy hiện giờ không ở căn nhà chết tiệt đó đâu, jaemin ạ" giọng ở đầu giây bên kia trở nên tức giận.

"nếu vậy thì em ấy ở đâu? zhong chenle, cậu ăn nói cho tử tế."

"jisung đi từ ba tháng trước rồi. ba tháng đó anh không hề về nhà một lần nào à? anh cũng không một lần gọi điện cho jisung để hỏi thăm cậu ấy? đấy là tình yêu mà anh luôn tự hào khoe khoang suốt bao nhiêu năm nay đúng không? khốn nạn thật, vậy mà jisung lúc nào cũng phải lo lắng cho anh từng chút một, anh trả lại cậu ấy được gì? bằng vài đồng tiền anh mang về hả? xin lỗi nhưng jisung chưa bao giờ tiêu vào số tiền ấy hết. anh có hiểu nó sống vì cái gì, và vì ai không, hả thằng ngu?" chenle hét vào điện thoại, rồi sau đó tắt máy.

jaemin vơ lấy áo khoác, lao xuống hầm gửi xe phóng nhanh về nhà. thang máy chung cư đang bảo trì, jaemin chạy bộ từ tầng một đến tầng ba mươi sáu, đến ngón tay để mở cửa cũng run bần bật.

njm x pjs | gnasche.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ