Sống còn (4)

175 14 10
                                    

Chương 4: Đấu tranh

Ngu Thư Hân chầm chậm xoa đầu đau nhức, cố gắng nhấc người dậy liền thấy nằm đè lên mình chính là Dụ Ngôn. Thì ra lúc bọn họ rơi xuống khe nứt đó, Dụ Ngôn đã cố bám vào vách đá để kéo lại 3 người các nàng, tới lúc mặt đất khép lại, Dụ Ngôn mới chịu không nổi buông tay ra, kết cục cả 4 người đều rơi xuống nhưng nhờ việc dính lấy nhau mà chạm đất nhẹ nhàng hơn một chút. Chỉ tội người rơi xuống đầu tiên làm đệm đỡ cho bọn họ...

- Hự...

- Các người...

- R...rõ ràng là 3 nữ nhân

- Sao lại nặng như vậy...

-Cha...mẹ... ta không xong rồi... đành bất hiếu với hai người

- Tiểu Cấu! Ngươi nói luyên thuyên cái gì vậy? Chẳng phải chúng ta may mắn rơi xuống tấm ván gỗ này sao. DỤ NGÔN! Ngươi còn không mau tỉnh dậy, định đè chết chúng ta sao?

- Hu...hu...hu ta còn sống a

- Triệu Tiểu Đường em nhẹ nhàng với Dụ Ngôn một chút có được không? Người ta là vì cố cứu chúng ta đó.

Chờ mấy người bị đè bên dưới cãi nhau xong, Dụ Ngôn đã kịp mơ được 9 giấc, ngay lúc mở mắt cập nhật được tình hình, thân thủ nhanh nhẹn nhảy xuống, giải thoát tình trạng người đè người này.

Tiểu Cẩu cuối cùng cũng được đứng dậy, thấy mình vẫn còn sống, liền khóc oa oa. Lúc nãy hắn nghe bọn họ nói chuyện cái gì mà thuốc không còn tác dụng, vết thương từ giờ đều là thật liền sợ xanh mặt, cơn hoạn nạn vừa rồi còn sợ đã tan xác. Đúng là phải cảm ơn thần tiên cho hắn bám được chân Triệu Tiểu Đường bọn họ a.

Triệu Tiểu Đường lòng còn bất mãn mà mặt thì tỉnh bơ, tiến đến cố tình chen giữa Ngu Thư Hân và Dụ Ngôn.

- Chị mau đi đằng sau tôi, kẻo bị người ta bắt đi bây giờ.

Dụ Ngôn mặt không biểu lộ cảm xúc, nhẹ phun ra hai chữ "Ấu trĩ" cũng suýt khiến Tiểu Đường phát hỏa, nhưng cô nhịn, cô nhịn, hừ một tiếng rồi kéo Ngu Thư Hân tránh xa hơn.

4 người bọn họ đều lấy đèn pin trong ba lô ra soi đường, quyết định men theo lối dưới lòng đất mà đi dò thám.

- Để ta tiên phong đi trước thám thính một phen, mọi người nên bám sát theo nhau tránh bị lạc

Dụ Ngôn nhận thức được đấu trường đang bị đảo lộn không theo quy luật vốn có, những người bên trên đang cố tình đẩy bọn họ vào tình thế chém giết lẫn nhau, chi bằng cùng hợp tác đối đầu, tỉ lệ sống sót cũng cao hơn một chút. Cô ngậm đèn pin trong miệng, rút súng phòng thủ ở tay toan đi về lối đường hầm tối sâu thăm thẳm thì bị người nào đó chạy lên trước ngăn lại.

- Để ta!

- Tùy ngươi

Triệu Tiểu Đường thấy cái mặt khinh khỉnh lạnh lùng của Dụ Ngôn đáng ghét không chịu nổi. Cô hừ một tiếng rồi đồng dạng ngậm đèn pin nhỏ trong miệng, tay thủ súng đi song song cạnh Dụ Ngôn, cũng còn không quên cẩn thận mà dặn dò:

[YSX][Drabbles] Cá nhỏ giữa đại dươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ