Chương 17

168 19 1
                                    

xiaoyang520

.

Minh Thần như trúng thuật hóa đá, cả người cứng đờ tại chỗ.

Ngày mai?

Ba của Hoằng Quang

... Không phải nói trong nhà không có người khác sao?

"Làm sao vậy?" Hoằng Quang liếc mắt một cái thấy ngay Minh Thần đang sầu lo, hắn nặn nặn mặt của cậu "Cậu lo lắng à?"

"Ừm" Minh Thần thành thật "Cuối năm trong nhà bỗng dưng xuất hiện người lạ, ba cậu không có ý kiến gì sao..."

"Cậu sao lại là người lạ được" Hoằng Quang cười to, dùng sức vỗ vỗ bờ vai cậu "Ba tớ đã sớm biết cậu rồi, ông ấy nghe nói cậu là người giúp tớ thi học kì đạt yêu cầu nên rất phấn khích, cảm ơn cậu còn không hết sao lại có ý kiến."

"Ừm, nhưng mà..."

"Đừng có nhưng nhị gì hết, chúng ta đi ra ngoài mua sắm đồ Tết nào" Hoằng Quang lôi Minh Thần từ trong chăn ra ngoài "Năm mới nhiều người mới náo nhiệt."

Ha ha

Quả nhiên là "Nhiều người mới náo nhiệt".

Minh Thần nhìn người lớn trong nhà Hoằng Quang ngoài phòng khách, cảm thấy mình nghiêm túc, lo lắng thật sự rất ngu ngốc...

Ba Hoằng Quang mặc dù đã trở thành ông chủ, gia đình cũng không đông đủ, nhưng hàng năm Tết đến đều muốn chiêu đãi mọi người thật tốt, vì vậy mỗi năm đều mời vài nhân viên đến nhà mình làm một bàn tất niên ấm cúng rồi đón giao thừa.

Năm nay đến gần mười người, ngồi đầy phòng khách và phòng ăn. Minh Thần ngủ trưa dậy, đẩy cửa nhìn thấy dưới lầu bỗng nhiên xuất hiện nhiều người như vậy, bị dọa sợ hết hồn. Hoằng Quang kéo cậu qua một bên dặn dò: "Nếu cậu không giỏi giao tiếp, cũng không muốn để ý người khác thì cứ ở trong phòng tự mình chơi, lát nữa chúng ta đi ăn."

Minh Thần đương nhiên không đến nỗi này.

Huống hồ cậu cũng muốn gặp ba của Hoằng Quang, thay xong quần áo thì cùng Hoằng Quang xuống lầu.

Hoằng Quang và ba của hắn... hoàn toàn không giống nhau.

Như lời lão cha đã nói: "A Quang của chúng ta hoàn toàn giống mẹ của nó, may mắn là nó không giống tôi."

Hoằng Quang cao, ba hắn thấp; Hoằng Quang soái đến độ tùy tiện đứng trên đường được một lúc, đã có người đến gần, ba hắn lại... Chính là kiểu bình thường nhất của người bình thường, gương mặt khá lớn, mũi cũng không cao, trán có hơi hói.

Mà nói qua hai câu, Minh Thần lại cảm thấy Hoằng Quang cùng ba hắn quả nhiên vẫn là giống nhau.

Không phải nói đến tướng mạo, mà là cử chỉ hành động, cách ăn nói, tính cách ở mọi phương diện... bây giờ cậu đã biết, Hoằng Quang thích nói đùa nói giỡn nhưng vẫn giữ đúng chừng mực, chăm sóc người khác cũng không khiến người ta cảm thấy lúng túng, thận trọng, thành thục, suy nghĩ chu toàn, những ưu điểm đó từ đâu mà có.

Ba của Hoằng Quang chính là phiên bản nâng cấp của Hoằng Quang ở phương diện này.

Đối nhân xử thế mang lại cảm giác thoải mái cho mọi người.

[ĐM|EDIT] Không Uổng Nắng Mai - Đại Giác Tiên SinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ