Chương 43

446 14 5
                                    

Cho đến hiện tại, suốt hai mươi lăm năm cuộc đời, cô đã gặp quá nhiều người, thích, ghét, tốt, xấu, thiện lương đơn thuần, khôn ngoan sắc sảo…… Rất nhiều cuộc gặp gỡ khó có thể quên.

Buổi chiều, trong tiệm internet, cô nghe được giọng solo, anh đang đứng ngược sáng, nhìn thấy nụ cười như nắng giữa mùa hè của anh;

Tại ga tàu, cô thấy gun đút hai tay vào túi quần, nhìn mình với khuôn mặt lạnh nhạt, nhưng trong ánh mắt lại là một tia đánh giá cùng thăm dò;

Ở sân thi đấu, nhìn thấy Hoạt Thê nhảy từ trên đài cao xuống, kích động mà giơ tay, khẩn trương mà lại hưng phấn mà tự giới thiệu bản thân;

Đêm khuya, ở tiệm internet nhìn thấy all đầu trọc bước vào, tò mò mà đoan chính nhìn cô, nữ xạ thủ trẻ nhất từ ​​trước đến nay;

Trong câu lạc bộ, trong sân tập, hay là trong một nhà hàng nhỏ nào đó, cô đã gặp Tiểu Mễ và những thành viên dự bị……

Sau đó, những người này trở thành thành viên của SP.

Giống như trong trí nhớ, luôn là khoảng thời gian liên quan đến thể thao điện tử.

Mà hiện tại,

Cô đang hồi tưởng về những cuộc gặp gỡ rồi chia ly ngắn ngủi với người đàn ông trước mặt.

“Khi chúng ta gặp nhau… cậu mới mười lăm tuổi, đúng không?” Cô nhẹ giọng hỏi.

Đây chắc chắn là chủ đề kiêng kị nhất của Dt, nhưng cậu vẫn thành thật gật đầu, thừa nhận.

"Thật trùng hợp, tôi giành chức vô địch năm mười lăm tuổi," cô nói.

“……” Cậu thế mà không phát hiện ra, rằng còn có thể so sánh như vậy.

Cuộc trò chuyện này bắt đầu một cách kỳ lạ, kết thúc cũng không báo trước.

Cô đại khái là thật sự đói bụng, cúi đầu, nhặt chiếc bánh chocolate trên đùi, chậm rãi xé bao bì. Cậu đoán rằng cô ăn xong sẽ bị nghẹn, muốn gọi tiếp viên hàng không để gọi đồ uống. Lại không nghĩ tới, cổ tay lại bị cô dùng ngón tay chọc chọc: "Đây."

Gì cơ ? Cậu chậm nửa nhịp, nghi ngờ nhìn cô.

Bánh chocolate được đưa qua.

Không phải trao tận tay, mà là ――

Má cô ửng hồng.

Có chút động tác rõ ràng là tương đồng, nhưng đối với những người khác nhau lại có phản ứng tâm lý khác nhau. Trong SP, nhiều khi các anh lớn chơi game đến quên ăn quên ngủ, cô đều như chủ nhân cho từng con vật cưng ăn, liên tiếp nhét bánh quy cho từng người mà không hề đỏ mặt, vì tất cả đều là thành viên trong đội của cô.

Gần quá, sợ vành nón đụng vào cánh tay cô, anh thuận tay cởi ra, đặt lên đùi.

Sau đó, thực an tĩnh mà nghiêng người qua, cắn một miếng.

Hơi thở từ chóp mũi giống như vuốt mèo nhỏ, không sắc nhọn nhưng lại nhẹ nhàng cào xé trái tim cô.

Cô có chút sợ hãi loại cảm giác khó có thể kiềm chế này, đột nhiên muốn lùi bước, nhưng cổ tay lại đột nhiên bị anh bắt lấy, không buông.

Anh thấy cô đỏ mặt, cắn vài miếng đã ăn xong chiếc bánh chocolate, không nói một lời.

Buông tay, đứng dậy, sải bước đến chỗ viên hàng không, làm một vài động tác.

Thật nhanh, tiếp viên hàng không đem nước đá tới.

Cậu quay lưng về phía cô, nhanh chóng uống hết, vẫn không giấu được ho khan vài tiếng.

“Con mẹ nó” grunt từ toilet đi ra nhìn thoáng qua Dt một cách khó hiểu, “Cậu làm gì mà vội vàng như vậy, nhìn anh đến nghẹn à…”

Tim Ngải Tình vẫn còn đang nảy thình thịch, nghe được grunt nói câu này trêu chọc, nhịn không được phốc một tiếng mà cười.

Cô không dám nhìn cậu nữa.

Liền dời tầm mắt quay lại nhìn bầu trời bên ngoài tấm kính.

Ánh mặt trời thật dịu dàng.

―― Hết quyển hai ――

Tác giả có điều muốn nói:

Tác giả muốn nói gì nhỉ......

Trên thực tế, solo và Ngải Tình đã yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên trong tiệm net, như đã đề cập trong quyển trước, vì vậy có lẽ phần mở đầu của của Cá Mực Hầm Mật sẽ bù đắp tâm lý cho tôi. Sự tồn tại của cá mật hầm mật được phản ánh qua sự tương tác của các nhân vật trong Mật Thất Vây Cá Lội. Đây là niềm vui mà tôi rất thích khi viết. Cá Mực Hầm Mật đã gần hết nửa sau, Mật Thất thì vẫn còn một chặng đường dài phía trước. Hẹn gặp lại các bạn trong quyển tiếp theo ~

Hãy để tôi nghĩ về cách viết quyển thứ ba và quay lại càng sớm càng tốt :)

Mật thất vây cá lộiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ