8.
Hóa ra, ấn tượng đầu tiên của mình với anh đẹp như thế, trong lòng anh chỉ nhớ mỗi việc mình gặp anh bên bãi rác. Kế Dương đau lòng không thôi, lên mạng rep comment nói xấu anh một nghìn lầnnnn!!
Kế Dương thật sự không còn nhớ nổi mình hôm đó đang làm cái quỷ gì ở đó, chỉ nhớ lúc mình mặt thộn ra ngu không chịu nổi ngồi bên bãi rác, đầu óc thi nhau gào thét phải đem đống hỗn tạp trước mặt đi 'hủy thi diệt tích' thì tự dưng người mình thích bấy lâu đột nhiên xuất hiện, trong khoảnh khắc hết sức thần thánh, anh cúi đầu 'chiêm ngưỡng' bộ dạng của cậu bằng ánh mắt hết sức 'tình tứ' khiến cậu muốn đâm đầu vào thùng rác chết quách cho rồi.
Tại sao vào thời khắc đẹp nhất không để cho anh gặp cậu, nhất thiết phải trong tình cảnh hết sức bốc mùi này vậy?
Tình cảnh trong tưởng tượng, lãng mạn, thơ mộng bao nhiêu thì việc xảy ra trước mặt lại tỉ lệ nghịch bấy nhiêu, giá trị của cậu đúng là rơi dưới đáy luôn.
Lý Bạc Văn rep Vương Hạo Hiên: Tôi biết ngay người như cậu chỉ kết hôn với bãi rác mà thôi.
Trái tim của cậu bị một mũi tên vô hình đâm một nhát.
Trần Trác Tuyền rep Lý Văn Bạc: Anh đừng nói như vậy, bãi rác nào chịu lấy ảnh.
Lại thêm một mũi tên.
Kỉ Lí: "Sao tình yêu đầu đời của anh bốc mùi vậy?"
Mấy người làm ơn bỏ bãi rác ra khỏi câu chuyện trên có được không?
Lý Văn Bạc rep Kỉ Lí: Ai bảo đó là tình yêu đầu đời chứ?
Cái gì, còn chuyện trong trái ổi à, mau kể em nghe đi!!
9.
Mang tiếng là nhà của mình nhưng thật chất Kế Dương chẳng góp phần gì vào việc chăm sóc, trang trí nó cả.
Mọi thứ trong nhà sau khi hai người quen nhau, anh đã sắp xếp lại, bên nhà trồng một vườn rau, giàn dây leo chi chít quả mọng. Ngày nào anh cũng sang tưới nước còn cậu thì chống cằm bên cửa sổ chờ thành quả.
Thành tựu đầu tiên của bọn họ diễn ra không hề suôn sẻ như tưởng tượng, đó là lúc Hắc Mộc đến nhà chơi, sáng hôm sau liền mang cả giàn cây leo về nhà mình, khi đó cậu ta mới quen bạn gái, tự xuống bếp làm salad, huyên thuyên nửa ngày do mình trồng. Đồ ăn rất ngon, tiếc là cô ta bị dị ứng với cải xoăn, họ chia tay vì cậu ta không hiểu bạn gái, vừa lắm! Đó là quả báu đó.
Không biết có phải ngửi được mùi hay không, đợt thu hoạch thứ hai Hắc Mộc lại tới gào thét ngoài cửa, cậu và anh trong nhà ăn trái cây trộn sữa chua mát lạnh, nghe hòa tấu piano không để ý đến cậu ta.
Có điều, anh ta gào quá thảm sợ bị hàng sớm la anh đành mở cửa cho anh ta vào, khi vào thấy cậu đang ngồi trên sofa ăn trái cây đá sữa chua mắng: "Cái đồ vô lương tâm nhà cậu, tôi gọi lớn thế mà không ai nghe à?"
Cậu tỉnh bơ đáp: "Mới trèo cửa sổ qua, không biết."
Hắc Mộc tức một bụng nói: "Tôi cũng muốn ăn, đúng rồi Hạo Hiên tôi muốn dọn nhà mà chưa tìm được chỗ, hay là tôi dọn đến đây chúng ta chia đôi."
![](https://img.wattpad.com/cover/237869351-288-k166275.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hiên Dương] Tiệm Bánh Cherry
FanficMC: Việc quan trọng cậu phải làm mỗi ngày là gì? Kế Dương: Ăn, ngủ, và bắt nạt anh ta. Vương Hạo Hiên: Để em ấy bắt nạt.