-Khụ khụ
-SEUNGMIN- HyunJin lo lắng đỡ lấy cậu, cảm nhận một cỗ thân nhiệt nóng hổi mà không kìm được tức giận
- Không sao....em hơi mệt tí thôi-Seungmin không hiểu sao lại chẳng dám nhìn vào mắt anh, nhẹ nhàng tìm cách trốn tránh, lách sang chỗ Jisung.
-Cậu không khỏe sao?-Chủ tịch Lee nhận ra không khí kì quái nhưng vẫn thảng nhiên đánh vỡ nó
-Chút cảm mạo thông thường thôi -Seungmin mỉm cười, ấn anh ngồi xuống cạnh mình, Jisung cũng ngồi xuống theo- Thật ngại quá, liệu có thể ngồi đây đàm đạo với ngài một lát không?
-Tất nhiên là được, đối với hai nhân tài trẻ trước mặt đây, khiến lão mở rộng tầm mắt cùng thích thú, cứ tự nhiên-Chủ tịch Lee tươi cười lập tức đồng ý
Ông thuộc thế hệ ngang hàng với Kim SeungKyung và Hwang Hyunsoo, chỉ là luận về tài sản và chí hướng đều không bằng hai người họ. Thời đồng học là bằng hữu, đến khi tất cả tìm được thành danh thì không mấy thuận lợi giao hữu nữa.
Chưa nói về địa vị, thân phận, trong làm ăn thường không tránh khỏi phạm pháp, dù là không gây hại cho ai cũng là phạm pháp. Khi đối với điều đó, Trưởng Viện Kiểm Soát mặc nhiên là thành phần hảo lòng xa mặt. Ông nổi danh trong giới là một người chính trực, liêm khiết, trong đến mức những kẻ gian tà chưa một lần có cơ hội một chân cùng ông dù có là thần thánh phương nào.
Chủ tịch Lee đối với hai người bạn mình mãi mãi chất chứa kí ức thân thiện thời niên thiếu, Hwang Hyunsoo là một tấm gương đáng kính nể, Kim SeungKyung lại mang một ý chí chiến đấu vô cùng kiên cường, là bạn hữu, cũng là hai ngọn núi để ông ngẩn đầu mà ngước nhìn.
Ông không có chí tham vọng, yêu chính nghĩa, là một người muôn phần hài lòng với thực tại. Hiển nhiên, người không hại ta, chuyện xấu ta không thấy, cũng không phiền lòng làm khó thân thuộc
Nhìn hai bản sao trước mắt đây, ông không biết mình mang kiểu tâm trạng gì nữa, đảo ánh mắt sang cậu thanh niên đáng yêu bên cạnh, lại thoải mái nhấm ngụm rượu nồng
-Nào... không khí thật không thích hợp đấy
Một người trừng mắt nhìn người, một người căng thẳng né tránh ánh mắt đó, một người sầu não đến có lỗi với vị đối tác kia. Nếu không vì có người lên tiếng chắc chắn tất cả sẽ phát điên lên đi
-A, thật có lỗi... nhưng cho hỏi chủ tịch Lee và cậu SeungMin đây quen biết như thế nào?-Hyunjin dùng mắt nhìn không đe dọa được ai kia, đành tìm cách khác để biết thứ mình muốn biết vậy.
-Haha, thật ra cũng là một dịp tình cờ không có gì đáng nói, ta chỉ là giúp cậu ấy một chút tránh khỏi phiền phức. Mặt bằng nhà hàng này có một chút tiếng của Viện kiểm soát, cậu biết đấy, kinh doanh ít nhiều cần một sự an toàn, cũng giống với lý do cậu tìm đến ta.
-Kinh doanh?
Hyunjin mờ mịt, Jisung cũng không tránh khỏi bất ngờ, trong đầu như ngờ ngợ ra điều gì đó
-Đúng vậy, cậu không biết sao? Nhà hàng này là của cậu ấy, cậu không nói cho bạn mình biết à?
Seungmin chỉ biết cười gượng, cảm thấy mình thật ngu ngốc khi ngồi ở đây mà.
.
Hai người kia rời đi, Jisung vẫn ở lại chào hỏi một chút, ngạc nhiên lại nói chuyện vô cùng hợp ý
-Cậu đi theo HyunJin làm việc à?
-Dạ không, cháu là bác sĩ riêng của nhà họ Hwang vì hôm nay có chút việc nên cần đi theo thôi
-À, mà quan hệ của hai người đó... ta cảm thấy có chút ngột ngạt, cậu hẳn là vất vả rồi.
Jisung ù ù cạt cạt, vô luận hiểu hàm ý trong câu nói kia, là hiểu hay chỉ đơn giản là thông cảm đây? Đi theo những người bất bình thường riết anh cảm thấy não mình như muốn không ổn luôn rồi.
- Không vất vả, tất cả cũng vì gia đình vợ con sau này a
-Haha, cậu thật là một người đơn giản
BẠN ĐANG ĐỌC
SKZ | HyunMin-SeungJin | City Of Angel
FanficTên :City of angel Số chap: <45 Au: Avocado Ngược,HE Summary: Em ơi,hãy quay về bên anh có được không,anh biết dù là không thể,vì chúng ta có duyên mà không có phận,anh biết đối với em nó thật khó khăn cũng như mệt mỏi,anh biết em không thể chịu...