Chap 4: Người đồng hành mới.

7.6K 513 52
                                    

Jungkook giật mình tỉnh dậy, cậu hét lên một tiếng: "Không!" Vùng trán ướt đẫm mồ hôi, đôi tay chạm nhẹ run rẩy, cậu đơ người trong phút chốc, đáy mắt thập phần hoang mang lo lắng. Những cơn ác mộng xuất hiện với tần suất liên tục, khung cảnh Jeon gia bị sáu người đàn ông kia tiêu diệt tàn độc, từng người từng người ngã gục xuống trước mắt cậu, Jungkook thực sự rất sợ, sợ nó biến thành sự thật, cậu phải làm sao đây?

- Jeon Jungkook!!

Cậu ôm tim hoảng hốt vì tiếng gọi, ngẩng đầu lên thì chạm phải tầm mắt của Park Jimin đang ngồi trên bàn làm việc. Jungkook ngơ ngác nhìn xung quanh, cậu, sao cậu lại ở đây, không phải dừng lại ở khu thương mại A sao?

- Park Jimin, tôi đang ở đâu?

- Tập đoàn Park gia.

Jungkook sửng sốt:
- Baekhyun, cậu ấy còn đợi tôi. Anh, sao anh lại đưa tôi đến đây?

Cậu đứng phắt dậy, cơn nhức mỏi khiến cậu rít lên một tiếng đau nhói. Jungkook khập khiễng bước đi ra đến cửa: Cậu phải nhanh chóng rời khỏi đây. Vừa mở cửa thì bị va phải lồng ngực vững chãi. Han Sungwon nhanh chóng ôm lấy eo cậu giữ lại, Jungkook chớp mắt xinh đẹp nhìn người đàn ông điển trai đối diện. Tư thế này cứ giữ im như vậy trong phút chốc.

Park Jimin ra đến cửa nhìn thấy tình cảnh này liền đen mặt, hắn lạnh giọng:
- Thư kí Han.

Cả hai bừng tỉnh, Jungkook có chút bối rối ra khỏi người anh ta. Cất giọng nhanh chóng:
- Tôi xin lỗi / Tôi xin lỗi.
Cậu gãi đầu ngại ngùng, sao lại đồng thanh như vậy.

- Tôi là Sungwon, lúc nãy hành động hơi thất lễ, mong cậu bỏ qua.

Jungkook vội giơ tay biểu đạt:
- Không không, anh không đỡ tôi thì tôi sẽ ngã mất. Tôi phải cảm ơn anh mới phải. À Jungkook, tôi là Jeon Jungkook.

Park Jimin nhìn đôi người trao đổi trước mặt, coi hắn là không khí sao, Jeon Jungkook sao lại cởi mở tự nhiên như vậy, khác xa hoàn toàn lúc nói chuyện với hắn. Chết tiệt:

- Thư kí Han, có chuyện gì cần báo cáo sao?

Anh ta gấp gáp:
- Xin lỗi Park tổng, có dự án cần ngài phê duyệt.

Jungkook chép miệng, cậu không có điện thoại, làm sao gọi cho Baekhuyn được đây. Đột nhiên nghĩ ra cách giải quyết, cậu ấp úng mở lời:
- Sungwon, anh..anh có thể cho tôi mượn điện thoại không?

- À, được chứ.
Jungkook nhanh chóng lấy chiếc điện thoại đưa tới, lại vô tình chạm phải tay anh ta. Han Sungwon cười nhẹ ôn nhu nhìn cậu. Park Jimin híp mắt gằn giọng:
- Ra ngoài!

Jungkook giật mình, tên này lại phát điên cái gì thế. Cậu bĩu môi kéo lấy tay Han Sungwon đi ra. Hành động thành công khiến Park Jimin tức giận đỉnh điểm:
- Jeon Jungkook, cậu muốn lạt mềm buộc chặt sao? Mơ tưởng, tôi chỉ yêu một mình Eunji mà thôi.

Trái tim vô thức đập mạnh đau đớn, một cỗ khó chịu dâng lên trong người, Jungkook cười lạnh:
- Lạt mềm buộc chặt? Ha, tôi trong mắt các người như nào thì như thế đi. Chỉ cần các người đừng làm phiền tôi là được.

Cậu trả điện thoại lại cho Han Sungwon rồi chạy nhanh ra ngoài.
- Này, Jungkook...
Anh ta gấp gáp đuổi theo, Park Jimin trong phòng siết chặt tay ngồi xuống ghế sofa. Sao lúc tỉnh dậy lại khác nhau như vậy, hắn nhớ đến hình ảnh khi nãy, cậu thiếp đi trong lòng hắn, ngoan ngoãn trong sáng như lúc bọn họ mới quen nhau, bị bóp mũi sẽ chu môi đẩy tay, đắp chăn sẽ vùng vằng để chân trần ra ngoài. Nếu cậu không làm hại Eunji, hắn sẽ đối xử tốt với cậu, như một người bạn? Hay là với tư cách khác. Rốt cuộc là ai sai ai đúng trong mối quan hệ này đây?

[ Allkook ] Mưa Mùa Hạ ( Full ) Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ