Chap 20: Mùa của yêu thương.

11.1K 526 46
                                    


Gió gào rít ngoài trời, mây đen giăng mắc kèm tiếng sấm chớp ầm ĩ, Jungkook giật mình tỉnh dậy, mồ hôi ướt đẫm trên trán. Cậu mơ thấy Lee Eujin đến giết mình, nói muốn đòi lại công bằng cho đứa con trong bụng.

Min Yoongi từ trong phòng tắm đi ra, hắn nhìn cậu bơ phờ ngồi trên giường khẽ xót xa:
"Không ngủ được sao?"

"Yoongi, chuyện đứa bé..."

"Anh không để ý nữa, là anh sai."
Người đàn ông nhanh chóng ngắt lời.

Khuôn mặt cậu tái xanh, mi mắt cụp xuống, môi mọng mím chặt đầy ủy khuất, Min Yoongi thở dài. Hắn nằm lên giường ôm cậu vào lòng trấn an:
"Có phải còn ám ảnh chuyện hồi sáng không?"

"Yoongi, sau này, em sinh cho anh một đứa con khác, nhé!"

Người đàn ông sững sờ, nhìn đôi mắt long lanh kiên định của thiếu niên xinh đẹp trước mặt, hắn không nhịn được hôn vào hai má hây hây mềm mịn, giọng nói nghe qua cũng biết thập phần mừng rỡ náo nức.
"Sẽ có, chúng ta nhất định sẽ có."

"Anh có biết anh bây giờ trông ngốc lắm không?"
Jungkook bật cười.

Min Yoongi cũng chẳng thèm quan tâm nữa, hiện tại, hắn chỉ biết cậu mở lòng và tha thứ cho hắn, hiện tại, hắn chỉ biết cậu còn muốn bù đắp cho hắn, vậy là đủ rồi.

"Sao người anh lại có vết thương."
Jungkook sớm đã tinh ý nhận ra. Dù Min Yoongi không biểu cảm gì, nhưng lúc sáng cậu bám chặt vào lưng hắn, hơi thở của y không đều, còn cả tiếng gừ nhẹ.

"Đều xứng đáng. Vì em."
Min Yoongi dịu dàng hôn lên môi cậu.
"Cũng là vì anh."

Jungkook ngượng ngùng rúc vào lồng ngực y, khẽ một tiếng trước khi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ sâu:
"Vì tất cả chúng ta."

____________________________________

Lee Eujin tinh ranh chạy trốn khỏi phòng giam, cô ta liền tính kế làm hại cậu. Nếu không phải Kim Seokjin dặn dò kĩ lưỡng không được uống gì ngoài nước lọc, kể cả sữa tươi, cậu chắc chắn đã mắc bẫy. Ly sữa kia có thuốc ngủ nồng độ cao, rất có hại cho người vừa mới phẫu thuật xong, thậm chí nếu không phát hiện sớm, sẽ rất nhanh dẫn đến tử vong.

Bọn họ trừng mắt nghe người của mình báo cáo lại mọi việc. Kim Taehyung đập mạnh chén trà xuống bàn gằn dữ:
"Chết rồi thì hết chuyện sao, đem thi thể cô ta ném xuống vực Ám cho tôi. Khốn kiếp!"

"Làm đi."
Park Jimin tự nhiên rót lại chén trà khác đưa đến chỗ hắn.

"Vâng, lục tổng."

"Jung Hoseok, mày đưa Jungkook đến chỗ BamBam."
Kim Namjoon hạ giọng.

Trước những cái nhíu mày không vui, y chỉ nhàn nhạt giải thích:
"Jungkook nhờ tao đặt lavender từ Pháp về, còn muốn tìm lại sách vở, và tất cả những món đồ liên quan đến BamBam khi còn ở bên cạnh em ấy."

"Những chuyện trước kia, nên kết thúc một cách trọn vẹn rồi."

____________________________________

Chiếc xe men theo con đường đất đá gồ ghề rồi ngừng lăn bánh trước khu mộ hoang vắng đầy cỏ dại. Jung Hoseok ân cần đỡ cậu xuống xe, hắn dịu dàng một tiếng:
"Anh đợi em ở ngoài."

[ Allkook ] Mưa Mùa Hạ ( Full ) Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ