Người ta vẫn thường nói 'Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng'. Kim Junkyu càng ngày càng thấm thía câu nói ấy, bởi mới ngày nào vẫn còn cởi chuồng tắm mưa mà giờ anh đã sắp phải thi Đại Học rồi, nói đúng hơn thì ngày mai chính xác là ngày thi đầu tiên.
Các lớp dưới đã sớm bước vào kỳ nghỉ đông từ lâu, có mỗi khối cuối cấp là còn phải ôn thi thôi. Hồi trước sáng nào Mashiho và Junkyu cũng đợi nhau đi học và dù Mashiho cảm thấy khó chịu lắm nhưng vì khả năng bám người đáng sợ của Junkyu mà em đã phải 'chào thua', lâu dần cũng thành quen luôn, đến mức hôm nào đi học mà không có Kim Junkyu đi bên cạnh lải nhải, em còn cảm thấy có chút mất mát và buồn chán nữa. Bởi thế mới nói, thói quen thật đáng sợ. Còn bây giờ em được nghỉ đông rồi nên cũng chỉ mình Kim Junkyu phải đi học thôi, cộng thêm với việc phải ôn thi nữa thì từ đầu kì nghỉ đông đến giờ, cả hai gần như không gặp nhau lúc nào.
Kim Junkyu nằm trên giường lăn lộn một lúc vẫn không ngủ được, anh khẽ liếc nhìn chiếc đồng hồ treo trên tường, cũng gần 10 rưỡi tối rồi. Nghĩ tới nghĩ lui xong lại lấy chiếc điện thoại của mình ra kiểm tra, mục tin nhắn trong điện thoại vẫn im lìm, không một tin nhắn mới. Mai là ngày thi đầu tiên và anh đã nhận được rất nhiều lời chúc từ hầu hết những người thân thiết, duy chỉ có một người và cũng là người mà anh mong ngóng nhất là vẫn chưa có động tĩnh gì cả.
Em ấy quên sao?
Kim Junkyu đắn đo một chút sau đó vẫn quyết định gọi cho người kia. Đầu dây bên kia nhấc máy gần như ngay lập tức nhưng lại im lặng không nói gì cả nên Junkyu đành phải lên tiếng trước.
"Mashi?"
"Ừm." Mashiho chần chừ lên tiếng.
"Em ngủ chưa?"
"Hỏi vớ vẩn. Ngủ rồi thì còn có thể trả lời điện thoại chắc."
Kim Junkyu tự mình nằm tưởng tượng ra khuôn mặt cau có của Mashiho rồi bật cười. Quả nhiên Mashiho lúc chửi người vẫn là đáng yêu nhất.
"Mashi à?" Junkyu lại gọi.
"Ừm."
"Anh nhớ em."
Thấy đầu dây bên kia im lặng, anh lại tiếp tục nói.
"Mai anh thi rồi…"
"...Em.. có lời gì muốn nói với anh không?"
Mashiho biết Junkyu đang nhắc đến điều gì. Thật ra em cũng đã soạn một đoạn tin nhắn rồi, chỉ có điều là mãi vẫn chưa dám gửi đi. Dù sao từ trước đến nay em vẫn luôn tỏ ra cục cằn với Kim Junkyu, giờ đột nhiên lại nói ra mấy lời tử tế thật sự là có chút không quen nên mới chần chừ như vậy.
Mashiho đấu tranh tư tưởng một hồi, vẫn là quyết định mở lời chúc người kia mấy câu. Nhưng còn chưa kịp lên tiếng đã nghe thấy đầu dây bên kia có giọng của một người phụ nữ vọng lại.
"Junkyu à, con chưa ngủ sao? Mẹ nghe thấy tiếng con nói chuyện." Là mẹ của Junkyu.
"Dạ vâng."
BẠN ĐANG ĐỌC
• MashiKyu • Anh Hàng Xóm.
Fiksi PenggemarTruyện kể về một Mashiho cục súc có một ông anh hàng xóm ngốc nghếch tên Kim Junkyu sẵn sàng vì em mà đâm đầu vào...MỘT CÁI CÂY.