Chương 5: ☠️

1.7K 259 29
                                    




Sasuke dẫn Luffy đến quán ăn có tiếng, dù sao cũng có chút hảo cảm. Hắn cũng đã quyết định không làm điều ác phá huỷ làng nữa, giết tên này xong chắc là lần cuối cùng. Tâm nguyện của hắn nên trân trọng đến phút cuối.



Luffy được Sasuke dẫn đi, không do dự gọi hết tất cả các món trong Menu, mỗi món 10 đĩa, chỉ toàn là thịt, salat rau củ hay mấy cái gì đó kèm theo cũng ăn sạch. Phòng trừ bị nghẹn còn gọi vài chục thùng nước để bên chuẩn bị cấp cứu nghẹn.



Thức ăn được đưa lên nhanh chóng, Luffy há to mồm, địa đưa lên chỉ một lần rồi đặt xuống, không có lần thứ hai, nuốt trọn. Chồng chất đi lên, thấy còn quá ít còn thêm vài đợt như thế nữa...



Luffy được gọi thoả thích vậy, càng đối với Sasuke có chút hảo cảm nha. Mặc dù cậu còn chẳng quan tâm mặt Sasuke đã đổi đen hơn đáy nồi rồi.



Sasuke 'Lẽ ra nên giết luôn...'



Bên cạnh phục vụ liền tiến tới.




"Thật có lỗi vì làm phiền, nhưng món ăn đã được gọi quá max tính tiền người thường và quý tộc có thể trả theo ước lượng. Làm phiền ngài tính trước một lần rồi sẽ tiếp tục đợt hai ạ!"



Sasuke: "...." quá mức người giàu có thể trả rồi sao...?



Luffy bên cạnh: "Phục vụ, lên đồ!!"



Nhanh chóng lại dọn đống đĩa trống kia thay một bàn khác được chuẩn bị sẵn.



Toang!


Sasuke bóp nát ly nước lọc trong tay, nhăn mặt nhìn sang Luffy bên cạnh. Cái bụng phải nói bằng 1/3 căn phòng rồi vẫn có thể ăn tiếp sao?



Sasuke còn định nói nhưng cảm nhận được ánh mắt nóng rực của người phục vụ bên cạnh, cứng ngắc người: "À thì.... chúng tôi rửa bát trả nợ được không...?"




Phục vụ cười mỉm chuyên nghiệp sắn ông tay áo: "... Quý ngài đây có yêu cầu gì sao?"



Sasuke yên lặng cúi đầu lấy túi tiền ra. Trầm mặc nhìn vào đó rồi đưa tất cả cho người phục vụ.



Phục vụ: "Ngài đang đùa tôi đó hả?" 🙂



Số tiền trong đó còn chưa bằng 1/10 của hoá đơn ngày hôm nay.


Sasuke không trả lời.


Phục vụ hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh rồi nói: "Ngài định rửa bát cả đời trả nợ sao?"



Sasuke nhìn hắn một chút: "Thật ra tôi chuẩn bị lên chiến trường, tên này muốn thoả mãn ước vọng cuối đời được ăn bữa no nê nên mới vào đây."



Phục vụ: "Chiến trường? À phải rồi, nhưng đừng nghĩ tôi sẽ tin đó là lý do khiến tôi đồng cảm cho hai người." xong lại chỉ vào đống đồ trồng chất một phía: "Ngài biết một bữa no nê của ngài làm chúng tôi lỗ vốn kinh doanh một năm không?"



(ĐN Naruto - OP) NINNIN Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ