selfish

350 38 7
                                    

warning: có chi tiết mang yếu tố bạo lực, có thể sẽ không phù hợp với một số bạn. xin hãy cân nhắc trước khi đọc!








"này, không phải Taeyong trông tuyệt quá sao? tớ chưa gặp người đẹp như thế bao giờ, cậu ấy còn học rất giỏi nữa, tớ còn nhớ như in bài tiểu luận của cậu ấy vào tháng trước, tuyệt, đó là lí do các giảng viên đều rất yêu quý cậu ấy."

là Ataru, giọng nói này, đã rất lâu rồi mình không gặp cậu ấy. vậy đây là mơ sao, không biết nữa, nhưng Taeyong ở đằng kia, Taeyong của 7 năm trước.

Yuta rời mắt khỏi màn hình điện thoại, hướng về phía người mà Ataru đang nói tới, Taeyong. cậu ấy đẹp tuyệt, đẹp như tượng tạc, Yuta đã luôn nói với mình như thế. và Yuta luôn để mắt đến cậu ấy, có lẽ Yuta yêu rồi, hoặc tệ hơn thế nữa. thứ tình cảm ấy lớn lên từng ngày cho đến như nó trở nên méo mó và lệch lạc, đủ để làm đau Taeyong.

thời gian sau đó, Yuta luôn tìm cách để được ở cạnh Taeyong nhiều nhất có thể. tham gia cùng câu lạc bộ, cùng nhóm học tập, hay đón xe cùng một trạm, tất cả. để biến bản thân trở thành một phần trong cuộc sống của Taeyong, Yuta có thể làm tất cả, kể cả việc phải làm đau Taeyong. điều điên rồ đó chiếm lấy nhận thức của Yuta trong từng khoảnh khắc một, cho đến khi Yuta hoàn toàn tin vào nó.

Taeyong cậu biết không, mình yêu mất rồi, yêu cậu mất rồi. nhưng cậu ngờ nghệch thật đấy. cậu cứ để mọi thứ bủa vây cậu như thế, sự yêu quý, sự mến mộ, sự ganh ghét, tất cả bủa vây lấy cậu. còn mình thì chẳng là gì trong cuộc sống của cậu cả. mình chẳng thể chịu nổi điều đó, và mình sẽ chẳng để điều đó tiếp diễn nữa đâu, Taeyong thân mến. sẽ sớm thôi, khi ánh mắt cậu chỉ còn hình bóng mình, khi cậu chỉ có thể dựa vào duy nhất một mình mình, mình sẽ khiến điều đó xảy ra sớm thôi.

những ngày sau đó, Yuta thay đổi hẳn. cậu ta đổi kiểu tóc, mang một cái kính gọng tròn và luôn luôn ở bên cạnh Taeyong. họ đôi khi trò chuyện, đôi khi chỉ im lặng đi bên cạnh nhau. Taeyong nhận ra điều đó, và có lẽ cũng trở nên quen thuộc rồi.

mỗi một ngày trôi qua, Yuta và Taeyong càng thân thiết hơn một chút. cho đến khi Taeyong đủ mở lòng để luồn tay vào tóc Yuta và nói một câu đùa vô nghĩa, cho đến khi Taeyong đủ dựa dẫm vào Yuta để không ngần ngại mà gửi đi dòng tin nhắn "hôm nay mình về hơi muộn, cậu có thể đến đón mình không?", cho đến khi Taeyong đủ thích Yuta để mặc nhiên cho phép Yuta đặt nụ hôn lên môi mình. mọi chuyện đã tiếp diễn như vậy.

nhưng Yuta vẫn không thấy đủ, muốn nhiều hơn thế nữa, muốn Taeyong chỉ thuộc về một mình mình.  Yuta biết rằng có điều gì đó không đúng, biết rằng có một thứ xúc cảm tệ hại đã len lỏi vào tâm trí mình và đang dần trở nên xấu xí sau những lần ánh mắt Taeyong không đặt ở nơi cậu ta.

thật tệ hại.

hơn ai hết, Yuta biết bản thân liều mạng hơn những gì người khác tưởng cậu vốn phải như vậy. và có lẽ tình yêu cậu dành cho Taeyong đã méo mó đến mức cậu có thể làm mọi thứ để giữ Taeyong cho riêng mình, kể cả việc phải để đôi tay mình nhuốm máu.

những điều vẩn vơ | yutaeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ