Chap 7

509 47 0
                                    

Hôm nay giật mình sờ tới truyện này tôi đã bỏ nửa năm giờ mới quay lại viết lốt.
Sorry những bạn nào đang theo dõi bộ truyện này nhé.
Do thời gian qua hoàn thành những bộ kia. Hiện tại còn bộ này và một bộ khác thôi.
Nên tới đây tôi sẽ ra cho hết luôn. Cảm ơn những bạn vẫn theo dõi bộ này của tôi.

Ra tới bên ngoài, chen giữa đám người đông đúc

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Ra tới bên ngoài, chen giữa đám người đông đúc.
Thắng rút điện thoại gọi cho Tea.
Giọng nói cậu ta trong máy khi được hỏi  tại sao mình lại ngủ ở nhà người lạ?
Thì cậu ta trả lời ấp úng, rồi lấy cớ bận lúc khác nói chuyện tiếp

Thắng có chút bực mình , nhìn điện thoại thì giờ đi thực tập chỉ còn 10 phút.
Lúc bấy giờ Thắng không nghĩ được nhiều. Cậu chạy ba chân bốn cẳng tới công ty.

Cũng may mà kịp quẹt thẻ. Trong lúc còn đang ngồi thở thì anh DIM bước tới nói nhẹ.

_ Em hãy vào phòng tổng giám muốn gặp em kìa.

Mọi người xúm vào hỏi?
_ Nét mặt thế nào ạ?
_ Không rõ ? vì tổng giám ngồi xoay ghế vào trong, chỉ đưa tay ra hiệu.

Kệ đi, hiện tại anh muốn thay mặt mọi người , cảm ơn em vì hôm qua bọn anh được đi chơi vui thực sự.

_ Dạ! Không có gì mà? Em đâu có chi tiền cho mọi người đâu ạ!

_ Thôi để lúc khác chúng ta nói sau. Hiện tại em vào xem tổng giám cần gì?

_ Mong là trời mau quang. Mây tan biến, mới sáng ra lại có dông rồi sao?

_ Cố gắng lên nhé em.

_ Thôi mấy người, cứ hù em nó. Làm em nó sợ.
Tôi cũng đang nổi da gà đây.

_ Vâng em đi ngay đây ạ!

Thấy bóng Thắng đi rồi. Dim đứng đó suýt xoa:
_ Mong sao cậu bé này sẽ giữ được tâm tính của ông chủ.
Chỉ mong tới đây cuộc sống được bình yên.

Mọi người nhìn theo hướng Thắng đi tới phòng Tổng Giám đốc với ánh mắt đầy ái ngại:

Tại phòng Tổng Giám:
_ Mời vào!

_ Dạ! Tổng giám cho gọi tôi ạ!

Sáng , lúc này mới xoay ghế, nhìn chằm chằm vào Thắng, nửa ngày mới mở miệng.
_ Cậu có đói không?

_ Hả?

******
Lát sau suất cơm chiên giòn và cháo thập cẩm
được đưa lên phòng, đi qua khu nhân viên ai cũng bị nức mũi.
Mọi người bàn tán xôn xao, nay Tổng Giám ăn sáng tại văn phòng sao?

[Bright Win] You are mine (Cậu Là Của Tôi)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ