Chap 5: Mệnh trời khó tránh (P1).

9 0 0
                                    

-Ta..... Rốt cuộc là làm sao vậy?

Yukino ngồi xuống cạnh gốc gây đại thụ gần đó rồi tự hỏi. Ký ức bị lãng quên suốt trăm năm qua giờ lại trỗi dậy với bao cảm xúc khó chịu đến nghẹt thở, đặt tay lên nơi trống rỗng ấy và thở dài một hơi rồi có chút thất vọng nói:

-Biết giờ như thế này thì ngay từ đầu ta nên từ chối lời đề nghị chăm trẻ ấy.

Đúng thế, ngay từ đầu cô nên từ chối nó, lời đề nghị chăm sóc đứa trẻ dễ thương ấy. Thằng bé quá dễ thương, có nụ cười tỏa sáng, tính cách vô tư và có phần nghịch ngợm, liễu lĩnh, luôn thích hành động hơn suy nghĩ, quan tâm đến bạn bè và đồng đội, là con quỷ mạnh nhất nhưng cũng là đứa trẻ dễ thương nhất mà cô từng gặp. Mùa xuân là mùa cô gặp đứa trẻ ấy và cũng là nhiều năm về sau đó, mùa xuân cũng chính là mùa cô mất đứa trẻ ấy mãi mãi. Yukino thở dài, tay đưa ra vô thức vuốt ve đùi phải_nơi ấn ký cũ từng tồn tại, cô bất tri bất giác mỉm cười nhưng đôi mắt vẫn nhuộm màu u sầu. Tiên có đuôi không? Tiên có thật sự tồn tại hay không?

 Tiên có đuôi không? Tiên có thật sự tồn tại hay không?

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Hai ngày sau, tại biệt phủ của Yukino ở thành Tây.

-Hắt xì.... Chàng cho ta xin cái khăn tay với Sekai.

Yukino ngồi trong chăn thò tay ra trước mặt Enma xin khăn tay lau mũi. Anh chau mày, đau lòng đi tới lau cho cô rồi khiển trách:

-Lần sau có buồn thì vào phòng ngồi giúp ta, nàng có biết là mỗi lần nàng ốm như này thì ta lo lắm không? Nào uống chút thuốc vào đi.

-Không, nó đắng lắm, ta không thích uống thuốc đâu.

Cô ghét bỏ và lùi lại tránh xa chén thuốc mà Enma vừa mới nhờ Liliana sắc cho cô. Những lúc ốm đau như này cô mới thấy nhớ mấy viên thuốc dạng nén và dạng nang ở thế giới cũ ghê, dù có lỡ ngậm lâu là thấy vị đắng nhưng ít nhất là cô còn có thể nhắm mắt lại làm một lần nuốt tất cả vào bụng chứ giờ quay lại cái thời sắc thuốc uống như này thật là làm khó cho Yukino quá. Thấy cô kháng cự việc tự uống thuốc như vậy thì Enma chỉ còn cách tự mình đút cho cô theo cách đó thôi:

-Vương phi, nàng ngẩng đầu lên đi.

-Ư, ta không uống đâu Sekai, nó đắng quá.... Ưm!!

Enma thở dài, chỉ đành làm một hơi hết sạch bát thuốc rồi nhẹ nhàng ôm Yukino cho nàng khỏi chạy trốn trong lúc đút thuốc. Yukino không ngờ trước rằng anh sẽ cho cô uống thuốc kiểu này nên cứ đơ ra đấy cho đến khi anh đút thuốc xong rồi cảm thán:

(ĐN Inuyasha) Yukino cô từ đâu tới vậy?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ