giàu vì bạn

2.5K 225 42
                                    

Đầu tiên, tại sao lại nói nó là thằng Giàu vì bạn

"Tứ quý, mày chết ngắt !"

Jaeyoon đập mạnh lên mặt bàn, thứ nằm trong lòng bàn tay được hé mở là bốn con bài cùng một số đen đen đỏ đỏ. Heeseung chầm chậm lau dòng lệ đang tuôn trong tri thức, tay bấm bấm, miệng lẩm nhẩm tính bị chặt hai con heo đỏ hết bao nhiêu tiền. Lá bài mười bích nắm trong lòng bàn tay siết chặt mà mặt mày thằng lớn đang đã xanh ngát như bụi cỏ lau ven đường. Park Jongseong vén cái tóc mái đã dài qua mắt, mồ hôi cũng đang chảy lã chã bởi con ba chuồn cuối cùng còn xót lại trong lòng bàn tay. Tụ cuối cùng, Niki lấy điện thoại gọi cho Sunoo chỉ nói độc một câu nghe thổn thức cả lòng người

"Chiều nay em có ăn gì thì nói anh mua đem qua, khỏi đợi anh chở đi ăn, hết tiền rồi chóc về anh ăn mì"

Kim Sunoo còn đang nói dở từ bún đậu nước tương  thì đầu dây bên kia đã cúp máy cái rụp. Niki liếc mắt nhìn về phía Jaeyoon đang khoan thai ngã mình vào chiếc ghế trắng tinh khôi sáng nay nó mới ra sức lau lau chùi chùi, tự nhiên bực bội đưa chân đạp thằng nọ ngã sõng soài.

"Tính kiếm thêm miếng tiền chiều dắt em người yêu đi ăn lẩu bò, giờ lẩu đâu không thấy, chỉ thấy lát nữa bò về"

Niki rít lên, Heeseung đồng cảm vỗ lên vai nó mấy cái "Ít ra mày không bị chặt hai con heo đỏ"

"Ít ra mày cũng không còn mỗi con ba chuồn"

Park Jongseong thất vọng tỉu nghiu xoa xoa lên cái đầu đầy đau nhức. Ba thằng liếc về phía Sim Jaeyoon đang lồm cồm bò trên mặt đất với một cái vẻ mặt vẫn còn đắt chí huênh hoang. Nó khịt mũi thách thức nhìn cả ba, cố gắng ngồi lại trên ghế trong ngầu nhất có thể, dưới con mắt của hơn 6 bàn khách đang nhìn mình như sinh vật lạ.

"Ê nè tụi mày đừng có mà giang hồ, vui vẻ không quạu, xì tiền ra"

Heeseung nhét mấy tờ đỏ vào trong túi quần thằng nọ rồi toang đứng dậy lê tấm thân gầy còm lấy bình nước tu ừng ực, Jongseong xoa xoa lên gò má kêu tiền bồ mày thiếu tao tự xóa còn Niki ấm ức nhất chìa về phía nó chút bạc lẻ. Tiền nằm đầy trên bàn, thằng nọ chép miệng, hí hí cười khoái chí bắt đầu xách mớ tiền của Heeseung ra đếm đi đếm lại, rồi đủ, anh tha cho chú đấy, lại nhìn về phía tóc vàng chóe đang lau lau cửa kính ở bên ngoài, nói vang ra đến bên đấy "Tiền bồ tao thiếu mày đừng có mà tính lãi, không kỳ sau tao lại chơi không nương tay đâu nhé", sau cùng lại dang tay định hốt tiền của Niki thì bị thằng nọ mắt long lanh lấp lánh miệng xịu xuống ấm ức giữ lại mấy tờ bạc lẻ

"Xin thiếu đi, để phân nửa lát mua bún đậu cho em người yêu."

"Nói thiệt tụi mày nghe, đời này tao chưa hề ngán thằng nào cả"

Sim Jaeyoon, hai mươi tuổi ngời ngợi, năm ba đại học, đầu đội trời, chân đạp đất, ngựa non, háu đá, đẹp trai, láu cá giờ này còn oai phong lẫm liệt ngồi nhìn mấy lá bài xanh xanh đỏ đỏ đen đen đắc chí nãy giờ mười bàn chưa thua bàn nào, trời sinh voi sinh cỏ, đã sinh ra tiến lên còn sinh ra Sim Jaeyoon để bức phá mãnh liệt như vậy. Heeseung trề môi nhìn về phía tóc nâu đang hí ha hí hửng đếm mấy đồng bạc trấn lột được từ phía anh em trong khi thằng Niki ngồi trong quầy bánh như người mất hồn, cái câu "lẩu bò với em người yêu" được nó mấp máy từ nãy giờ như một câu thần chú, mà giờ đừng có nói tới thần chú, có thần tiên thiệt hiện ra cũng không lấy lại được tiền đã rơi vào tay Sim Jaeyoon. Ngoài kia, Park Jongseong đang lau cửa kính đột nhiên hớt ha hớt hải kêu gào vào trong một tiếng rõ to.

[ jakehoon / enhypen ] giàu vì bạn, sang vì vợNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ