Nháy mắt sau đó Tiêu Chiến liền bị Vương Nhất Bác kéo vào trong lồng ngực, huyệt thịt phía dưới còn chầm chậm nhỏ nước, run rẩy ngậm lấy ba ngón tay cắm ở bên trong, mặc cho đầu ngón tay ấn vào chỗ thịt mềm mẫn cảm nhất kia.Tiêu Chiến kêu đến giọng nói đều khàn đặc lại. Trước kia anh cảm thấy rên rỉ khi làm điều này đều là diễn để phối hợp với đối phương mà thôi, nhưng hiện thực nói cho anh một sự thật rằng —— không phải như thế, chỉ là sướng đến không nhịn được mà thôi.
Anh chôn đầu vào cổ Vương Nhất Bác, bị ngón tay đâm vào mà chật vật đến mức bắp đùi mềm nhũn. Nơi nhỏ hẹp ấy bị kéo căng ra, nếp uốn bên ngoài dường như đều biến mất, thậm chí nước không ngừng chảy ra, sắc tình vô cùng.
Tay Tiêu Chiến vẫn còn để giữa chân Vương Nhất Bác xoa nắn dương vật của đối phương, nhưng anh lại đột nhiên hoảng hốt, không biết đầu ngón tay mình cọ trên thân trụ sẽ khiến Vương Nhất Bác khó nhẫn nại đến mức nào.
Ngón tay mềm mại của đối phương cứ như vậy hàm hồ mà vuốt nơi mẫn cảm nhất của chính mình, thậm chí còn là người mình thích làm như thế... rốt cuộc Vương Nhất Bác phải nhịn thế nào, làm sao mà nhịn được.
Vì thế, đến khi đỉnh côn thịt to lớn chạm lên miệng huyệt, Tiêu Chiến mới đột nhiên bừng tỉnh, nhận ra chính mình hẳn là nên hoảng sợ.
Trên thực tế anh cũng thực sự hoảng loạn, cái miệng nhỏ mềm mại bị đỉnh đến mức co vào, hết sức cẩn thận nuốt lỗ chuông vào trong, phảng phất như mời gọi đối phương dùng côn thịt thô to hung hăng thao làm, dịch lỏng theo côn thịt chạy xuống khăn trải giường, in thành một vệt nước nhàn nhạt
Tiêu Chiến có chút sốt ruột mà cúi đầu nhìn Vương Nhất Bác, môi hơi mở như muốn nói gì, nhưng hôm nay lại hoàn toàn không nói được rõ chữ. Anh thoáng chốc ngẩn ra, nức nở chạm vào khoé mắt Vương Nhất Bác, cái miệng nhỏ cong ra hôn lên, tựa như lấy lòng, lưu luyến quấn quýt bên khoé môi đối phương. Lần thứ hai đôi môi kề sát.
Vương Nhất Bác cau mày, duỗi cánh tay hơi dùng sức vặn hai viên đậu trước ngực, Tiêu Chiến tức khắc co người lại, theo bản năng muốn trốn, nhưng chính vì trốn như thế, thứ to lớn tiểu huyệt khó nuốt được lại đột ngột bị anh nhét vào một nửa.
"Ôi... Cái, cái gì... vào, nó... nó vào rồi..."
Tiêu Chiến đỏ hồng mắt đột nhiên không kịp đề phòng mà rên rỉ một tiếng, đại não thoáng chốc trắng xoá, phía trước run rẩy phun ra một chút tinh dịch, trộn lẫn với chất lỏng trong suốt ướt át rơi trên bụng Vương Nhất Bác
Suýt chút nữa là anh đã cao trào rồi.
Còn chưa đưa hết cả cây vào, anh đã suýt bị thao bắn.
Bên tai Tiêu Chiến tức khắc đỏ bừng lên, hai tay anh chống trên vai Vương Nhất Bác muôn đẩy thứ kia ra, nhưng Vương Nhất Bác đã nếm được vị ngon ngọt sao lại có thể nhân nhượng được, cậu đỡ eo Tiêu Chiến, eo mình lại thoáng dùng sức, một nửa còn lại cuối cùng cũng được miệng huyệt nuốt vào trong, chọc vào tâm huyệt, ma sát đến mức bên trong càng ướt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bác Chiến] Thật muốn nghe người nói yêu tôi - [EDIT/TRANS]
Fanfiction[Bác Chiến] Thật muốn nghe người nói yêu tôi - [EDIT/TRANS] Tên đầy đủ: Tôi thật muốn nghe người nói yêu tôi (我多想听你说爱我) Tác giả: Trường Tuỳ (长随。) Link gốc: https://changsuilanan.lofter.com/post/30bbcdb6_1c76225b4 Edit/Trans: Hoen Beta: Nee ♥️ Thể lo...