Chapter 40 : Em yêu chị

4.7K 275 6
                                    

Trí Tú trở về, chạy xe trên đường vượt bao nhiêu cái đèn đỏ cũng không nhớ rõ.

Cô dự cảm điều gì xấu sẽ xảy đến và rồi, Trân Ni gọi đến. Bộ dạng khóc thương tâm như vậy còn chúc phúc cho cô.. Trời ạ, chỉ mong nàng chẳng xảy ra chuyện gì, nếu Trân Ni xảy chuyện gì nửa đời còn lại Trí Tú phải sống thế nào đây..

Ý nghĩ như thế trong lúc lo lắng mà xuất hiện, khiến bản thân cũng cả kinh lẫn sợ hãi..

Trí Tú gọi ngay cho Thái Anh.

" alo, Trí Tú em nghe đây "

" mau trở về kí túc xá, Trân Ni, có chuyện rồi "

Trí Tú như hét lên.

" lạy chúa, em sẽ đến đó "

Xe vừa dừng, Trí Tú chạy như bay lên kí túc xá.
1p, 2p..Thang máy có vấn đề không xuống nữa. Cô bất chấp chạy bộ bằng thang bộ lên đó. Vừa đi vừa lẩm nhẩm..

" Trân Ni, em đừng có chuyện gì nha "

" Cầu xin em đó, đợi chị một chút thôi "

Đi đến Trí Tú mở cửa, bay thẳng về phía phòng nàng. Mẹ kiếp, khóa trái cửa rồi..

Cô lấy thân mình đập mạnh vào cửa, một cái, hai cái, đến khi đánh đến sắp rã rời cửa cuối cùng cũng chịu mở.

Cùng lúc đó Thái Anh và Lệ Sa trở về.

Cả ba ùa vào trong, kinh hãi trước cảnh tượng trước mắt. Trong phòng là một đống đổ nát, Trân Ni nằm cạnh vũng máu, không rõ sống chết.

" MAU LÊN, MAU GỌI CẤP CỨU ĐI "

" TRÂN NI, TRÂN NI, LÀ CHỊ, TRÍ TÚ ĐÂY. TỈNH DẬY ĐI EM, ĐỪNG LÀM CHỊ SỢ MÀ.. "

Trí Tú khóc rồi, sợ hãi mà khóc đến không màng hình tượng, lần thứ 2 cô khóc trước mặt người khác vì nàng.

Cô ôm lấy Trân Ni, cơ thể lạnh ngắt đến không còn nhiệt độ vào lòng, nếu nàng có chuyện gì cô phải làm sao đây..

" Tú.. " Nàng yếu ớt gọi.

" Trân Ni, Trân Ni, là chị đây, em cố gắng lên sắp đến bệnh viện rồi, em sẽ không sao đâu, đừng bỏ chị lại, chị biết lỗi rồi "

Trí Tú đưa cánh tay lạnh ngắt của Trân Ni lên mặt sờ nhẹ.

" Tú, em yêu chị " Trân Ni khóc, nước mắt lăn xuống khóe mắt.

Bác sĩ đẩy Trân Ni vào phòng cấp cứu, cánh cửa đóng lại Trí Tú khổ sở đến tột cùng.

Giây phút thấy nàng nằm trên vũng máu, êm lìm yếu ớt như sẽ chẳng bao giờ tỉnh lại nữa.

Có trời mới biết, cô đã sợ hãi thế nào.

Trí Tú đi qua đi lại trước phòng cấp cứu.

" Trân Ni, em nhất định không được xảy ra chuyện gì. Phải sống, em nhất định phải sống trở lại "

" Chỉ cần em tỉnh dậy, chị liền tha lỗi cho em. Nên cầu xin em đó, đừng có chuyện gì "

" Trân Ni, chị biết em đang lắng nghe chị mà, em sẽ chẳng bỏ chị lại đâu mà, phải không?"

Thái Anh đi lại, kéo Trí Tú ngồi xuống, đưa khẩu trang cho cô.

" Trí Tú, chuyện Trân Ni thế này không thể tùy tiện. Để tin này rộ ra, chút nữa phóng viên sẽ bu nghẹt cửa bệnh viện mất. Chúng ta ngồi yên chờ đợi đi, chị Trân Ni nhất định sẽ không sao đâu "

 𝑺𝒏𝒐𝒘𝒅𝒓𝒐𝒑 Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ