Cưới người yêu cũ (5+6)

15 0 0
                                    

#5

Sau khi ăn cháo uống thuốc xong tôi nằm ngủ một mạch đến hai giờ chiều mới dậy. Đầu đã bớt đau hẳn nên tôi có thể đi lại được rồi dù sức khoẻ vẫn chưa hoàn toàn bình phục. Tôi nhấc cổ áo lên mũi ngửi, người tôi toàn mùi mồ hôi. Tôi rất khó chịu khi để người bẩn thế này nên mặc kệ ốm đau tiến đến tủ lấy bộ quần áo mới rồi bước vào phòng tắm. Nguyên tắc của tôi là ốm đau bệnh  tật có thể chịu được nhưng bẩn chút là không thể.

Bây giờ là tầm giữa tháng 8 nhưng thời tiết vẫn nóng lắm, tối thì có chút gió thu thôi còn ban ngày trời vẫn nắng chang chang mà tôi tắm tầm chiều thế này chắc không sao đâu. Cởi quần áo xả nước vào người, tắm một lúc là xong, lúc tôi với tay lấy chiếc khăn tắm lau người thì nghe thấy tiếng nói từ bên ngoài:

"Chi, cậu ở phòng tắm làm gì vậy?"

Là giọng của Tuấn, câu hỏi gì mà kì cục, ở phòng tắm là để tắm rồi. Nhưng nghĩ lại tôi không thể buột miệng trả lời như thế được, nếu cậu ta biết tôi tắm lúc đang ốm thì chắc chắn sẽ không tha cho tôi đâu. Tôi cố nghĩ ra một lí do hợp lí nhất:

"Câu hỏi ngu vậy cũng hỏi sao? Tôi đi vệ sinh nên phải vào phòng tắm chứ, lẽ nào xả luôn trên giường?"

Pềct! Còn lí do nào hợp lí hơn không? Sao tôi có thể thông minh nhanh trí như vậy chứ?

"Cậu đi vệ sinh hơi lâu đấy. Tôi chờ cậu 30 phút rồi mà chưa thấy ra. Cậu bị táo bón sao?" Một lần nữa giọng nói của Tuấn cất lên.

Mịa nó chứ tên này hỏi toàn câu oái oăm, tôi trả lời kiểu gì cũng bị mất mặt hết. Thôi khỏi trả lời nữa, mặc quần áo vào bước ra ngoài là xong, càng giải thích nhiều lại càng lộ ra sơ hở mất. Thế là tôi cầm quần áo mặc vào nhưng chỉ vừa mới mặc xong quần lót, cánh cửa phòng tắm bật mở. Tôi thề sau lần này tôi chắc chắn sẽ tập thói quen khoá cửa phòng tắm.

Tuấn đứng ở cửa phòng tắm, nhìn chằm chằm vào cơ thể trần trụi chưa một mảnh vải che thân của tôi...à không có một mảnh nhưng không đủ. Cậu ta đơ người ra đó, ánh mắt ngạc nhiên chưa rời khỏi cơ thể tôi dù chỉ một phút. Tôi cũng mất mấy giây mới kịp nhận ra tình huống trước mắt, lúc này mới kịp phản ứng lại, hét lên một tiếng thật to.

"Aaaa...ưm..."

Tuấn bước nhanh đến chỗ tôi, ôm chặt lấy người và dùng tay bịt chặt miệng tôi lại không cho hét nữa. Hình như có gì đó sai sai, sao cậu ta khi nhìn thấy tôi trong tình trạng này thì phải đóng cửa lại quay mặt đi chứ sao lại tiến vào trong ôm chặt tôi thế này chứ. Mịa kiếp tôi bị sàm sỡ rồi.

Tôi không hét nữa mà nắm chặt tay thành nắm đấm, đấm mạnh vào người cậu ta.

"Tên điên này, cậu đang làm trò gì đấy?"

Tôi hét lên mắng chửi cậu ta liên tục, cuối cùng đánh mắng đến mệt cả người, không biết làm gì nữa thế là tự dưng tôi bật khóc nức nở. Tôi tự nhận mình không phải là đứa mít ướt đâu nhưng mà bị một người đàn ông nhìn thấy mình không một mảnh vải che thân thế này tôi thấy rất tủi thân. Cơ thể của tôi giữ gìn 24 năm cuối cùng lại bị cậu ta nhìn thấy, tên đáng ghét này càng ngày càng khiến tôi ghét cậu ta hơn.

Truyện ngắn ngôn tìnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ