daesan_129

Mị có 2 req thì cả 2 req đều còn nguyên ;^; cíu ;^; 

hmp162

Lâu lắm rồi tới mới trở lại đây tìm lại Blinding The North.
          Nó thật sự là cái fanfic hay nhất mà tớ từng đọc. Nó mang cho tớ tất cả bình yên đến bất ngờ.
          Cảm ơn cậu đã dịch nó. Tớ hy bọng sau này sẽ có thêm nhiều người biết đến Blinding nhiều hơn nữa.
          Love you.

daesan_129

Có một đôi điều tớ muốn nói mà chẳng thể nói được với ai
          
          Tớ sợ bị bỏ rơi từ rất lâu trước đây. Tớ sợ cái cảm giác lạc lõng và chơi vơi đến khốn khổ mà chục năm về trước tớ đã thấy. 
          
          Tớ rất sợ khi tớ chỉ còn có một mình. Không gian xung quanh như nuốt chửng lấy tớ, nhốt tớ vào nỗi cô đơn mịt mù. 
          
          Giờ, đến cả việc nói ra rằng tớ đang cô đơn cũng thật khó khăn. Bởi vì hình tượng tớ đã chọn cho mình là ngây thơ và vui vẻ, là luôn mỉm cười và dường như chẳng chút sầu lo, nên thật quá khó để tớ nói với ai đó rằng tớ buồn. 
          
          "Khi bạn diễn một vai diễn quá lâu, thì cuối cùng nó sẽ trở thành tính cách thực của bạn" 
          Giống như được lập trình sẵn, bước chân ra khỏi phòng là tớ sẽ thành một con người khác. Dù không muốn cười, tớ vẫn sẽ vô tình nhếch miệng. 
          
          Đấy là tớ. Một kẻ đeo mặt nạ chỉ có thể trở về với chính mình, với những nỗi buồn và nỗi chơi vơi không hồi kết trong bóng tối. 
          
          

daesan_129

Tớ thường ví Nevermind như một sự cứu rỗi.
          
          "Mặc kệ miệng đời thế gian từ khoảnh khắc ấy 
          Tôi đã để niềm tin và khát vọng dẫn dắt tôi đi" 
          
          "dù cho vấp ngã, đắng cay thậm chí là phải cúi đầu 
          vì ta còn trẻ, còn non dại, nên hãy cứ bước đi" 

daesan_129

có đôi điều thật kì diệu sẽ xảy đến. 
          trong vài phút ngắn ngủi, và cậu sẽ thấy lòng mình thảnh thơi.
          
          giống như thể, trong lúc cậu tuyệt vọng,  đã có một bờ vai thật rộng ôm lấy cậu,  gói gọn cậu lại 
          
          giống như thể, make your day.  

daesan_129

@maskblack3 block có ngày nhé :)
Reply

maskblack3

Hjxhjx cảm động quá 
Reply

daesan_129

blinding the north..  
          tớ yêu nó,  đơn giản vì trong đó hoseok giống tớ lạ kì
          cô đơn và trơ trọi,  dù rằng xung quanh vẫn có những người yêu qúy
          
          tớ muốn khóc,  nhưng mắt tớ ráo hoảnh
          tớ muốn ngủ,  nhưng cuộc sống lại dựng tớ dậy với hàng tá những nỗi lo 
          
          là đây sao? cái cảm giác khi cậu chẳng thể nói cho ai về cảm xúc của mình
          vì trong mắt họ, cậu vô tư quá. 
          trong mắt họ,  cậu là một đứa trẻ ngây thơ không hiểu chuyện đời 
          nên cậu chẳnh thể nói với ai 
          khung inb sáng đèn 
          đêm ngày,  ngày đêm 
          
          trái tim cậu chơi vơi trong hoang hoải trăm nghìn suy nghĩ 
          nhưng chẳng mấy lần cậu có thể mỉm cười nói rằng cậu cần một người sẻ chia 
          
          và tôi yêu cả Whalien 52 
          vì tôi thấy tôi,  lạc lõng và vô định giữa đại dương rộng lớn, với thứ tiếng lòng có lẽ chẳng ai thấu được 
          vì tiếng gọi cất lên với mong mỏi chạm được đến nơi tận cùng, với ước vọng một hòn đảo hoang vu cũng có thể bừng sáng rực 
          
          tớ thực sự rất sợ. 
          
          hàng ngàn lần,  đã hàng ngàn lần tớ viết. bản thảo chuẩn bị hoàn thiện, tớ lại thẳng tay bấm xoá. vô cảm .

hmp162

@ daesan_129  cảm ơn vì đã có Blinding The North ♡
Reply

daesan_129

thì hẳn rồi,  chẳng ai để ý, cũng chẳng ai quan tâm 
Reply

daesan_129

một vì sao rơi rụng giữa hàng triệu vì sao 
Reply